Alpha Này Không Dễ Dỗ

Chương 15


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Đương nhiên buổi tiệc không thể thiếu những Omega danh giá của các nhà quý tộc đưa tới tạo dựng mối quan hệ.

Tạ Hàn Vũ tròng mắt quét 360 độ tìm kiếm đối tượng cho Sandra, thấy người nào có vẻ phủ hợp anh đều chuyên nghiệp tới làm quen xin cách liên lạc.

Sandra đang nói chuyện cùng với bệ hạ, ánh mắt vẫn không rời khỏi Tạ Hàn Vũ vừa giây, hễ anh đi tới đâu là ánh mắt anh ta đều sẽ dõi theo tới đó như gà mẹ trông con vậy.

Để ý thấy Tạ Hàn Vũ liên tục đi làm quen với các Omega xinh đẹp, Sandra nhíu mày không vui.

"Ồ, là Nhạc thiếu gia, tôi đã nghe danh lâu rồi" Tạ Hàn Vũ vui vẻ bắt chuyện.

"Thật sao? Tiến sĩ Tạ quá khen, tôi..." Omega kia đột nhiên thấy người lạnh toát.

Tạ Hàn Vũ như có linh cảm quay đầu lại thấy Sandra đang tiến tới từ sau lưng mình, anh thấy hơi sợ theo bản năng nhưng không hiểu sao lại thấy sợ, xong lại thấy bản thân chẳng có gì phải sợ cả mà ưỡn ngực thẳng lưng mà đứng.

Sandra đi tới cầm lấy ly rượu vang uống dở trên tay Tạ Hàn Vũ uống hết sạch rồi kéo anh đi trong sự kinh ngạc của Omega kia.

Hai người đi tới một góc ít người.

"Cậu làm gì vậy? Buông tôi ra".

Sandra môi hơi mím lại, dáng vẻ rất không vui "Không phải tôi mới nên hỏi cậu câu đó à? Cậu cứ đi bắt chuyện với những Omega đó làm gì?".

Tạ Hàn Vũ định đáp lại "Tôi tìm Omega cho cậu" nhưng nghĩ kiểu gì lại đáp thành "Tôi tìm Omega thì liên quan gì tới cậu".

Sandra chống tay lên tường nhìn vào mắt Tạ Hàn Vũ mấy giây "Trong điều khoản của quân bộ, trong năm năm làm việc cho tôi, cậu không được phép yêu đương, hẹn hò, phải toàn tâm chú ý vào công việc".

Tạ Hàn Vũ hơi kinh ngạc "Có điều khoản đó sao?".

"Có".

"Ò, tôi biết rồi" Anh hơi lúng túng đẩy Sandra đang hơi bị sát quá ra.

Nhớ tới chuyện hôm qua, Sandra hòa hoãn lại nhẹ giọng hơn "Chuyện hôm qua, tôi...".

Tạ Hàn Vũ xù lông lên, anh lấy tay bịt miệng cậu ta lại tranh lời "Hôm qua chúng ta không có xảy ra cái gì hết! KHÔNG XẢY RA BẤT CỨ CHUYỆN GÌ CẢ!".

Sandra hơi bật cười "Ừm, cậu cũng chưa có người yêu, lần sau nếu có cái đó thì tôi sẽ giúp lại cậu".



Tạ Hàn Vũ hai tai lại đỏ lên "Ai cần cậu giúp chứ? Tôi rất có nguyên tắc đấy nhé".

Để tránh bị chú ý, hai người rất nhanh đã tản ra mỗi người một góc.

Tạ Hàn Vũ đi tới chỗ ba ba của mình, em trai anh, Tạ Hàn Nguyên vốn dính theo Jocasta không hiểu sao hôm nay lại chịu ngồi ngoan ở đây.

Tạ Dư Quang thấy anh tới thì mới nói "Em trai con uống nhầm nước thành ly rượu, nó hơi mệt, văn phòng con ở đâu, để em con vào nghỉ một lúc".

Tạ Hàn Vũ nhanh chóng chỉ ra vị trí văn phòng của mình cho Tạ Hàn Nguyên "Em nhớ nhé, tới đoạn đó thì rẽ, văn phòng của anh nằm ở bên trong góc trái".

Tạ Hàn Nguyên ngoan ngoãn nghe lời rời đi, khoảng một năm phút sau Tạ Hàn Vũ lo lắng cho em trai nên định đi theo, nhỡ đâu lạc đường thì toang, trong quân bộ toàn là Alpha, thằng là bé Omega rất dễ xảy ra chuyện.

Anh đuổi theo tới tận cửa văn phòng, đúng lúc Tạ Hàn Nguyên cũng vừa tới nơi, anh thở phào nhẹ nhõm, không sao cả.

Nhưng cánh cửa văn phòng như cái chìa khóa mở ra những hình ảnh không được trong sáng cho lắm trong đầu anh.

Ngay khi Tạ Hàn Nguyên đặt tay lên tay nắm cửa thì Tạ Hàn Vũ vội hét lên "Khoan đã!".

Anh nhớ ra rồi...

Hôm qua lúc xong việc anh vẫn chưa dọn dẹp lại văn phòng, trên sàn, trên bàn, trên tường vẫn lưu lại thứ mà trẻ con không nên nhìn thấy.

Mà không quan trọng, quan trọng là nếu để Tạ Hàn Nguyên thầy anh sẽ toang mất.

"Sao vậy anh?".

Tạ Hàn Vũ chân tay lưng túng bước tới "Ở bên kia có phòng nghỉ cho nhân viên, có giường nằm rộng rãi, em tới đó đi, văn phòng anh hơi bừa bộn".

"Dạ, vâng".

Đợi Tạ Hàn Nguyên đi rồi, Tạ Hàn Vũ mới ôm đầu hốt hoảng đi vào văn phòng của mìmh.

May mà anh nhanh trí, may mà anh nhớ ra được nếu không thì toang rồi.

Đều tại cái tên Sandra chết tiệt.

Anh nhanh chóng dọn dẹp đống bày bừa vương vãi, còn chỗ dịch khô kia thì dùng khăn ẩm lau đi.

Đáng chết là cái thứ này sau khi để gần một ngày nó đã khô dính chặt lại lau không sạch được, trên bàn sàn với bàn còn đỡ, trên tường lớp sơn không biết phản ứng với thứ kia kiểu gì khiến trên tường có một vệt ố vàng không thể lau sạch được.

Nó như thể ghim một ký ức vào văn phòng của anh, thể hiện sự tồn tại của nó, lí do vì sao lại có nó ở đây.

Chứng minh cho việc hôm đó không thể bị xóa nhòa.

Tạ Hàn Vũ chỉ đành lấy một chậu cây nhỏ đặt ở góc đó che lấp đi.

Anh nói một cách châm chọc "Nếu mình dán dòng chữ tiêu bản con cháu của thượng tướng Sandra thì có đem đi bán đấu giá được không nhỉ?".

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat