Alpha Nhỏ Bị Dụ Đi Mất Rồi

Chương 22


Trước Tiếp
Trước Tiếp


"À, tiền đóng phim cũng được chuyển đủ vào tài khoản của em rồi đó, nhóc kiểm tra lại kĩ nha."

Trần Hạo cũng không quên nói rõ lí do: "Lục Nguyên Minh đã nói sẽ cho em sự tự do lớn nhất, hoạt động dưới danh nghĩa nghệ sĩ của công ty nhưng tiền em kiếm được, phim em muốn đóng, quảng cáo muốn quay đều do em tự mình quyết định, anh chỉ đưa ra kiến nghị phù hợp cho em mà thôi."

Cố Tinh Vân ngẩn người một lúc lâu. Sau đó, cậu mới nở một nụ cười rạng rỡ nói cảm ơn với anh. Tay gấp gáp lục tìm chiếc điện thoại được cất trong túi quần, mãi một lúc mới kéo nó ra được khỏi chiếc túi chật hẹp.

Dù vậy, khi ngón tay lướt mở màn hình điện thoại, cậu lại nhanh chóng khóa nó lại. Trong lòng cậu có nhiều lời muốn nói với người nào đó, cậu biết ơn anh chủ nợ nhiều lắm, nhưng sự hiện diện của Trần Hạo khiến cậu ngại ngùng.

Cậu muốn gọi cho Lục Nguyên Minh, nhưng không phải lúc này. Cậu muốn về khách sạn tìm một góc thật yên tĩnh rồi mới gọi cho hắn.

Vừa về đến nơi, Cố Tinh Vân nhanh chóng tắm rửa, cảm giác mát mẻ sau làn nước khiến đầu óc cậu tỉnh táo hơn đôi phần, hôm nay quả là một ngày dài. Nhóc Alpha đang định sấy tóc, cậu dự định xong việc hết mới gọi điện cho hắn nhưng điện thoại đã bất ngờ rung lên với cái tên quen thuộc.

Là cuộc gọi video từ Lục Nguyên Minh.

Khi màn hình bật sáng, đập vào mắt Cố Tinh Vân là khuôn mặt khó chịu như phải nhẫn nhịn thứ gì đấy đến đỏ bừng cả mặt của hắn. Trán ảnh đế lấm tấm mồ hôi, hơi thở dồn dập, ánh mắt có đôi phần hung hăng, cả người vừa mang đầy tính công kích, lại ẩn hiện chút yếu ớt lạ thường.

Cố Tinh Vân bất giác đỏ mặt, không biết sao cậu lại thấy anh chủ nợ quyến rũ vô cùng. Nhưng lo lắng vẫn chiếm phần lớn, cậu lấp bấp gọi: "Anh ơi... anh sao vậy?"

"Đem thuốc ức chế đến cho tôi... nhanh..." Lục Nguyên Minh khó khăn thốt ra từng lời, cắn chặt răng để giữ cho mình tỉnh táo. (3°

"Anh đang ở đâu ạ?"



"Đoàn phim... ở thành phố B. Em...hừ em cũng đang ở đây đúng không?" Hắn thở hổn hển, giọng trầm khàn đến có chút khó nghe: "Khách sạn AC)... ngay bên cạnh khách sạn của em."

Những ngón tay cậu nhanh chóng siết chặt chiếc điện thoại đang cầm, trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Giọng nói gấp gáp và trạng thái bất thường của Lục Nguyên Minh khiên cậu không khỏi lo lăng. Nhưng trước khi cậu kịp nói thêm lời nào, một tiếng chửi thề nhỏ vụn đã vụt ra từ đầu dây bên kia:

"Mẹ kiếp..."

Cố Tinh Vân giật mình, cậu cảm thấy sợ hãi trước một hắn còn hung hăng hơn cả ngày thường nhưng lại không muốn bỏ mặc ảnh để nhìn có vẻ đang vô cùng khó chịu ở đó. Nhìn khuôn mặt kiềm nén đến đỏ bừng của anh chủ nợ.

"Anh... đợi em, em...em qua ngay."

Cậu vội vàng cúp máy, tim đập loạn nhịp. Không cần suy nghĩ nhiều thêm gì nữa, cậu quăng điện thoại lên giường, nhanh chóng thay quần áo rồi lao ra khỏi phòng.

Lúc trước Lục Nguyên Minh đã dặn cậu đi đâu cũng phải đem theo thuốc ức chế, chẳng qua hắn lại chẳng nhớ mà mang theo. Bạn nhỏ ngược lại rất ngoan, nghe gì liền làm đó. Dù Alpha 6 tháng mới rơi vào kỳ phát tình một lần nhưng cậu vẫn thuận theo lời hắn nói mà mang theo bên người mỗi ngày.

Ánh đế gửi số phòng đến cho cậu, dường như hắn đã thông báo với người của khách sạn. Ở bên dưới đại sảnh có nhân viên đón cậu đưa lên tận cửa phòng của hắn.

Trợ lý Ninh Mai đứng trước cửa thấy cậu liền gấp gáp nói: "Tinh Vân, em đến rồi. Nhanh vào đưa thuốc ức chế cho anh Lục đi, nơi này đều là Beta hay Omega, không ai có thể kiểm soát được một Alpha đang tiến vào kỳ phát tình, trông cậy cả vào em đó."

Bạn nhỏ như nhận được sứ mệnh cao cả, hai mắt nhìn chăm chú vào ống tiêm trên tay, gật đầu thật mạnh, sau đó hít sâu một hơi mở cửa phòng nhanh tiến vào rồi đóng cửa lại hoàn toàn để pheromone của hắn không công kích được người khác.

Tác giả có lời muốn nói.

Um thì còn lâu lắm ảnh đế mới ăn được thằng nhỏ kkkk

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat