Anh Là Mùa Đông Ấm Áp

Chương 18


Trước Tiếp
Trước Tiếp

“Em không biết chăm sóc bản thân à? Sốt cao thế này mà cũng không chịu nghỉ ngơi?” Anh nói, giọng đầy trách móc, nhưng trong mắt là sự dịu dàng không giấu được.

“Anh lại định làm gì đây?” Tô Tĩnh Tuyền nhíu mày, trong lòng khóc thầm. Trốn đến bệnh viện rồi mà anh cũng không tha…

“Anh đến để kiểm tra xem cấp dưới của mình có bị sao không”

“ Anh đến tôi mới có sao”

“ Vậy bây giờ em làm sao? Anh chữa cho em”

“ Bị dị ứng Thương Triết Viễn”

Thương Triết Viễn khựng lại, đôi mày hơi nhướng lên, rồi anh bật cười. Giọng cười trầm ấm vang lên giữa căn phòng bệnh yên tĩnh, khiến Tô Tĩnh Tuyền càng thêm khó chịu.

“Dị ứng anh? Được thôi, vậy để anh tìm cách ‘chữa trị’ cho em.” Anh cúi xuống, ánh mắt lấp lánh vẻ trêu chọc.

“Không cần!” Tô Tĩnh Tuyền lập tức quay đi, cố gắng giữ khoảng cách.

“Anh tránh xa tôi ra, tôi không muốn bệnh nặng thêm.” Cô giãy giụa

“Vậy sao?” Anh nhướn mày, tiến thêm một bước, tay đặt nhẹ lên trán cô.

“Nhưng mà, em sốt cao thế này… Anh nghĩ dị ứng của em chắc không chỉ là do anh đâu. Hay là tại em làm việc quá sức, cố chấp không chịu nghỉ ngơi?”

Cô lườm anh, nhưng không đủ sức phản kháng.

“Anh đang ở đây để trách móc tôi hay để gây thêm phiền phức?”

“Không, anh ở đây để chăm sóc em. Nhưng nếu em muốn gọi đó là ‘phiền phức’, anh cũng không ngại.” Thương Triết Viễn nhún vai, thản nhiên ngồi xuống cạnh giường.

“Thương Triết Viễn, anh nghĩ anh là ai mà tự tiện lo chuyện của tôi?” Cô cố gắng bật dậy, nhưng cả người mệt mỏi khiến cô không thể làm gì ngoài nằm đó, nhìn anh bằng ánh mắt bực bội.

“Anh là người không thể để em gục ngã,” anh đáp, giọng trầm ấm.

“Tĩnh Tuyền, em có thể không thích anh, nhưng ít nhất hãy học cách quan tâm đến bản thân mình. Em nghĩ em mạnh mẽ, nhưng cơ thể không phải lúc nào cũng chiều lòng em.”

“ Không cần anh lo”



Cô vừa nói xong thì cái bụng đã đánh trống biểu tình. Cô quên mất mình chưa ăn trưa…giờ cô đang đói muốn xỉu mà ông bà Tô vẫn chưa tan làm.

Thương Triết Viễn nghe thấy âm thanh phát ra từ bụng cô, khóe môi khẽ nhếch lên, cố nén nụ cười. Anh khoanh tay lại, cúi người nhìn cô đầy thích thú.

“Không cần anh lo? Nhưng xem ra, có ai đó đang cần được chăm sóc ngay lúc này.”

Tô Tĩnh Tuyền đỏ mặt, đưa tay kéo chăn che nửa mặt, cố gắng giấu đi sự xấu hổ.

“Anh im đi! Không đói thì không phải con người, chuyện bình thường thôi.”

“Ừ, chuyện bình thường. Nhưng em bệnh mà không ăn uống đầy đủ thì sẽ chẳng bình thường chút nào.” Anh đứng thẳng người, lấy điện thoại ra bấm vài dòng.

“Anh làm gì vậy?” Cô nghiêng đầu nhìn, ánh mắt cảnh giác.

“Gọi đồ ăn. Anh không thể để cấp dưới của mình đói mà ngất xỉu thêm lần nữa.”

“Không cần! Tôi tự lo được.”

“Ồ, vậy thì em tự xuống nhà đi. Nhưng anh nghĩ với bộ dạng hiện tại, chắc em không thể đi nổi hai bước đâu.”

Cô cắn môi, đúng là không đủ sức để xuống nhà. Nhưng cô cũng không muốn nhận sự giúp đỡ từ anh.

Không đợi cô phản đối thêm, Thương Triết Viễn cất điện thoại vào túi, rồi quay sang nhìn cô.

“Yên tâm, anh không phiền em lâu đâu. Gọi món cháo và vài món nhẹ thôi, để em còn sớm hồi phục.”

“Anh phiền đến phát mệt rồi,” cô lẩm bẩm, quay mặt vào trong.

“Nhưng phiền này có tâm,” anh đáp lại, giọng đầy tự mãn.

Chỉ khoảng 20 phút sau, đồ ăn được mang đến. Anh tự tay mở hộp cháo nóng hổi, đặt lên bàn cạnh giường. Mùi thơm dễ chịu lan tỏa khiến bụng cô lại réo lên lần nữa.

“Đây, ngồi dậy ăn đi. Anh đút thì ngại lắm.”

“Không cần anh nhắc.” Tô Tĩnh Tuyền cố gắng gượng dậy, nhưng cả người vẫn còn yếu. Anh thấy vậy liền đỡ cô ngồi dựa vào đầu giường.

Nhìn dáng vẻ bối rối nhưng lại cố tỏ ra mạnh mẽ của cô, Thương Triết Viễn khẽ cười.

“Ăn xong rồi nghỉ ngơi đi. Dù sao thì… anh cũng sẽ không đi đâu hết.”

Cô liếc anh một cái, định phản bác, nhưng cuối cùng chỉ im lặng, cầm lấy bát cháo. Trong lòng không biết nên bực mình hay cảm động trước sự kiên nhẫn kỳ lạ của người đàn ông này.

Mà nghĩ lại thì…Triệu Thành Dinh chưa từng đối xử với cô như thế này.

...----------------...

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat