Nếu như Đường Nguyên bây giờ đi hỏi xem camera ký túc xá đêm qua sẽ không nhận được kết quả gì cả vì các camera đã bị lão giảng viên của Phó Thành Tư nhúm tay vào. (D)
Những điều họ biết về alpha đỉnh cấp rất nhiều. Nhưng riêng đối với Phó Thành Tư thì rất ít, hắn rất kín tiếng.
Kể cả tính cách như nào họ cũng không biết, kể cả các alpha đỉnh cấp các cũng không mấy người tiếp xúc nhiều với hắn trừ những người có đam mê về cơ giáp mà trao đổi thông tin với hắn.
Giờ đây một alpha đỉnh cấp vốn ít xuất hiện bổng nhiên có mặt ở đây làm cả đám alpha xung quanh ăn dưa ngon lành.
Có vài lớp kế bên chưa hết tiết nên vẫn còn đóng cửa, nhưng cũng có vài lớp được ra sớm, kể cả beta nên nhanh chóng trở thành tin sốt dẻo ngày hôm nay trên diễn đàn của trường.
Đường Nguyên lúc ngầng đầu lên thì bỗng nhiên sững người. Hai mắt trừng lớn đầy ngạc nhiên lẫn hoài niệm.
Đây... người này sao giống Phó Tư Không đến vậy.
Chỉ riêng màu mắt là có sự khác biệt, thì ngũ quan gần như đúc từ một khung từ người đó mà ra. Hơi nước bắt đầu tràn ngập trong mắt, cay cay khó chịu.
Cậu nhanh chóng nhận ra bản thân nhận nhầm người rồi. Phó Tư Không đã chết, bây giờ chỉ có một mình cậu ở tương lai xa lạ này.
Cậu cố gắng để kiềm nén sự cô đơn trống trải trong lòng khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia. Hai đuôi mắt đỏ hồng nhưng cố gắng làm mặt bình tĩnh như thường.
"Tôi với cậu quen nhau sau?"
Những người xung quanh ăn một quả dưa quá bự. Alpha đỉnh cấp sống ẩn bỗng nhiên xuất hiện trước lớp chuyên ngành dị năng và nói là hứng thú với beta duy nhất của lớp.
Beta được một alpha đỉnh cấp để ý là vinh hạnh của họ nhưng Đường Nguyên không quan tâm. Đó không phải là việc của cậu. Cậu không hiểu người này tới đây tự nhiên nói rằng cậu thú vị nên muốn nói chuyện với cậu?
Có thắng nào ngu tới mức tin cái này là sự thật à?
"Tất nhiên rồi. Chúng ta tìm một chỗ nào đó đề nói chuyện đi, nói ở đây có những kẻ không liên quan tôi không thích.
Trong đầu tên biến thái này lúc này đang rất là chán ghét khi "định mệnh" của hắn bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy. Thật là muốn móc mắt những tên này xuống để làm vật trang trí tặng cậu ấy.
"Đi thôi. Nhanh gọn cho tôi nhờ."
Đường Nguyên nhanh chóng bỏ đi để lại bóng lưng cho Phó Thành Tư. Hắn không cảm thấy beta này coi thường mình mà hắn tức giận, đã vậy còn đuổi theo cho kịp beta đi sát bên cạnh như một cặp.
Đến khi bọn họ rời khỏi giảng đường đông đúc đến một nơi nào đó khắp nơi an tĩnh chỉ có tiếng rì rào của cỏ cây ven đường, hai bên đều là sắc tím của loài hoa hôm qua cậu đã nhìn qua.