Cuồng Cung Xuân Thâm
Chương 126
Chậc chậc, giọng điệu nghe như sắp gục ngã đến nơi .
Nhắc lại chuyện cũ, Tần Nguyệt Oánh cười nhẹ. Trước khi cưới cô đã lừa được tên người yêu cũ ngu xuẩn nổi cơn ghen chỉ bằng bức ảnh này, sau khi cưới, cuối cùng cô đã xóa bài đăng 'chỉ một người xem được' này nhưng vẫn không nỡ xóa bức ảnh.
"Bởi vì Oánh Oánh muốn làm tình với chủ nhân."
Cô thật sự nhớ tay của anh.
Muốn được anh chạm vào, muốn anh siết eo mà hôn cuồng nhiệt, bị anh uốn thành đủ tư thế điên rồ, sau đó trông ngóng nhìn anh dùng đôi tay ấy xỏ bao vào dương vật to như cặc lừa.
Dương vật màu tím đen nổi đầy những đường gân dữ tợn và hưng phấn nhỏ nước dâm cũng khiến cô nhớ vô cùng.
Nó dài hơn cả mặt cô, bao cao su còn không kéo được đến bộ lông, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta nhũn hết cả chân......
Cô si ngốc cười, "Khi ấy dù sao Oánh Oánh cũng đến tuổi có nhu cầu tình dục rồi. Vậy nên dù không kết hôn nhưng thích nhau và làm bạn tình chắc cũng được phải không?"
Nói đoạn cô lại oán trách, "Vậy mà chủ nhân...... trước khi cưới, không chạm vào em lấy một lần, thật nhỏ mọn mà...... dù thế nào cũng ám chỉ rằng anh không được."
"Đúng là, đồ đàn ông cổ hủ."
"......"
"Nhưng giờ trăm sông cũng đổ về một biển rồi," nghĩ một hồi, cô lại mỉm cười mãn nguyện, "Bây giờ Oánh Oánh đã trở thành con điếm nhỏ của chồng rồi!"
Để bày tỏ quyết tâm, cô ôm chân lên trong tư thế dâm tục, xòe hai mép âm hộ non mềm và ướt nhẹp ra, vui sướng bật camera lên.
Trong âm hộ màu hồng kẹp hai máy rung nhỏ, lỗ đít thì cắm dương vật giả trong suốt đang giật mạnh, vách thịt ngọ nguậy cắn mút nó một cách tham lam, nhìn qua trông không giống đang ngậm gì mà như bị thọc nhiều đến mức rộng toác.
"Xin giới thiệu với chủ nhân... a......"
Cô cầm lấy món đồ có chức năng mút và rung, bật lên, ấn hai cái rồi thuần thục hút cái hột le lồi to.
"Ư a!" Đôi mắt quyến rũ của cô trợn lên, lưỡi lè ra điên dại, sau một lúc thích nghi cô mới cất tiếng nói: "Đây là cặc nhỏ của Oánh Oánh, đồ chơi yêu thích của em gần đây..."
"Không quá mạnh...... lại có thể điều chỉnh để huấn luyện mọi cái lỗ...... mọi điểm mẫn cảm," cô thở hổn hển, thuộc như lòng bàn tay, "Như vậy...... tất cả lỗ, sẽ vừa mềm vừa dâm. Để chủ nhân sử dụng thích hơn......"
"Bắn tinh hay tiểu vào... cũng được." Biết đối phương đang nhìn mình, Tần Nguyệt Oánh nở nụ cười nịnh nọt.
Cô cố tình há miệng và dùng chiếc lưỡi đỏ liếm môi trên, nhấn mạnh, "Lỗ nào cũng dùng được."
===
Đầu bên kia điện thoại rất lâu không có hồi âm.
Tiếng thở hổn hển cũng dừng lại, Tần Nguyệt Oánh đoán có thể anh đã để điện thoại ra xa hơn.
Xuất tinh rồi sao? Cô suy đoán.
Đúng là chán ngắt.
Người đàn ông này bao giờ mới kiên nhẫn hơn đây?
Hai người còn phải xa nhau một thời gian dài nữa, Tần Nguyệt Oánh nghĩ đến cuộc sống sau này của mình mà đảo mắt xem thường.
Vô dụng vô dụng vô dụng, đồ đàn ông vô dụng!
·
Cho đến khi nửa màn hình điện thoại đen sì còn lại đột nhiên sáng lên.
"Vợ......" Người ở đầu bên kia thở dài, đột nhiên nhắc tới chủ đề không liên quan, "Trước lúc cưới, ở Lawson quê anh, em còn nhớ đã cho anh ăn gì không?"
"Lần sau gửi cho anh một chút, miệng thèm."
"A, là...... củ cải," Tần Nguyệt Oánh khó hiểu nhìn điện thoại, khi phản ứng lại liền đỏ bừng mặt, "Cái gì? Cái đó, em...... không phải em bị ép sao.*"
(Editor: tạm thời tui cũng chưa hiểu ý nữ chính, có lẽ cần đọc các chương sau để biết chuyện gì. Nếu nhầm mong mn thông cảm)
Anh không chỉ xác nhận với cô chuyện chỉ hai người biết mà còn nói mấy lời mập mờ để ám chỉ với cô —— khu vực đóng quân rất quan trọng nên quân lính phải giữ bí mật, cô còn không biết địa chỉ doanh trại của anh chứ đừng nói đến việc gửi phát nhanh.
Tần Nguyệt Oánh lập tức hiểu ý anh, cảm giác thẹn thùng bị cô bỏ quên giờ lại dâng lên như một sự trả thù chính bản thân mình.
Chẳng phải anh thở rất nặng nhọc sao? Nghe giống như đang tuốt rất thoải mái...... hóa ra trong lúc ấy anh nghĩ đến chuyện đó? Anh......
Tiểu thư Tần vốn đã quen với mấy trò câu dẫn tinh quái lần đầu tiên biết xấu hổ, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.
Điều khiến cô càng thẹn hơn là camera của đối phương cứ rung lên liên tục, dương vật nóng hổi to dài như cặc lừa mà cô mong nhớ cũng lồ lộ trên màn hình.
...... Không phải anh xuất tinh xong rồi ư?
Cô không nói nên lời, cả người chết lặng, bụng dưới bắt đầu tê dại.
Động dục rồi.
·
"Sao vẻ mặt lại như vậy? Đây không phải thứ em muốn sao."
Đối phương cầm điện thoại bằng tay nên Tần Nguyệt Oánh không thể thấy hết anh, nhưng anh lại nhìn thấy toàn bộ cơ thể cô.
"Chơi đùa anh lâu đến vậy, đúng là không làm gì được em," người đàn ông ở bên kia điện thoại thở dài, một tay ôm con cặc cương cứng của mình vuốt ve mấy cái, "Nếu chơi trò này có thể khiến em vui thì cùng chơi đi."
"Nhưng vợ à......"
"Hy vọng em hiểu, anh như vậy...... không phải vì không làm được. Nếu anh không thể liên lạc cũng đừng tìm người khác, được không? Đừng nghi ngờ anh như vậy."
Anh bao nó trong tay, quy đầu to tròn đỏ thẫm phun lên thụt xuống giữa khe bàn tay.
"Bởi vì anh yêu em, vợ," anh bất lực thở dài, "Mặc dù em nói ban đầu đã định...... làm bạn tình với anh? Em nói vậy làm anh có chút buồn, nhưng anh vẫn yêu em, vợ à."
"Dù...... em là cô gái thế nào, đáng yêu hay phóng đãng, đều không quan trọng."
"Không thể là một cô gái phóng đãng đáng yêu sao?" Tần Nguyệt Oánh ngây ngốc hỏi, rốt cuộc cũng ngắt lời anh.
"...... Được, được chứ, có thể," người đàn ông ở đầu bên kia bắt đầu thở dốc, dường như không thể chịu nổi dáng vẻ này của cô, "Anh đã cho em xem của mình rồi, bây giờ bò ra rồi chổng mông lên, để anh xem có to không."
"Điếm nhỏ."
Editor: Lạc Rang
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Nhắc lại chuyện cũ, Tần Nguyệt Oánh cười nhẹ. Trước khi cưới cô đã lừa được tên người yêu cũ ngu xuẩn nổi cơn ghen chỉ bằng bức ảnh này, sau khi cưới, cuối cùng cô đã xóa bài đăng 'chỉ một người xem được' này nhưng vẫn không nỡ xóa bức ảnh.
"Bởi vì Oánh Oánh muốn làm tình với chủ nhân."
Cô thật sự nhớ tay của anh.
Muốn được anh chạm vào, muốn anh siết eo mà hôn cuồng nhiệt, bị anh uốn thành đủ tư thế điên rồ, sau đó trông ngóng nhìn anh dùng đôi tay ấy xỏ bao vào dương vật to như cặc lừa.
Dương vật màu tím đen nổi đầy những đường gân dữ tợn và hưng phấn nhỏ nước dâm cũng khiến cô nhớ vô cùng.
Nó dài hơn cả mặt cô, bao cao su còn không kéo được đến bộ lông, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta nhũn hết cả chân......
Cô si ngốc cười, "Khi ấy dù sao Oánh Oánh cũng đến tuổi có nhu cầu tình dục rồi. Vậy nên dù không kết hôn nhưng thích nhau và làm bạn tình chắc cũng được phải không?"
Nói đoạn cô lại oán trách, "Vậy mà chủ nhân...... trước khi cưới, không chạm vào em lấy một lần, thật nhỏ mọn mà...... dù thế nào cũng ám chỉ rằng anh không được."
"Đúng là, đồ đàn ông cổ hủ."
"......"
"Nhưng giờ trăm sông cũng đổ về một biển rồi," nghĩ một hồi, cô lại mỉm cười mãn nguyện, "Bây giờ Oánh Oánh đã trở thành con điếm nhỏ của chồng rồi!"
Để bày tỏ quyết tâm, cô ôm chân lên trong tư thế dâm tục, xòe hai mép âm hộ non mềm và ướt nhẹp ra, vui sướng bật camera lên.
Trong âm hộ màu hồng kẹp hai máy rung nhỏ, lỗ đít thì cắm dương vật giả trong suốt đang giật mạnh, vách thịt ngọ nguậy cắn mút nó một cách tham lam, nhìn qua trông không giống đang ngậm gì mà như bị thọc nhiều đến mức rộng toác.
"Xin giới thiệu với chủ nhân... a......"
Cô cầm lấy món đồ có chức năng mút và rung, bật lên, ấn hai cái rồi thuần thục hút cái hột le lồi to.
"Ư a!" Đôi mắt quyến rũ của cô trợn lên, lưỡi lè ra điên dại, sau một lúc thích nghi cô mới cất tiếng nói: "Đây là cặc nhỏ của Oánh Oánh, đồ chơi yêu thích của em gần đây..."
"Không quá mạnh...... lại có thể điều chỉnh để huấn luyện mọi cái lỗ...... mọi điểm mẫn cảm," cô thở hổn hển, thuộc như lòng bàn tay, "Như vậy...... tất cả lỗ, sẽ vừa mềm vừa dâm. Để chủ nhân sử dụng thích hơn......"
"Bắn tinh hay tiểu vào... cũng được." Biết đối phương đang nhìn mình, Tần Nguyệt Oánh nở nụ cười nịnh nọt.
Cô cố tình há miệng và dùng chiếc lưỡi đỏ liếm môi trên, nhấn mạnh, "Lỗ nào cũng dùng được."
===
Đầu bên kia điện thoại rất lâu không có hồi âm.
Tiếng thở hổn hển cũng dừng lại, Tần Nguyệt Oánh đoán có thể anh đã để điện thoại ra xa hơn.
Xuất tinh rồi sao? Cô suy đoán.
Đúng là chán ngắt.
Người đàn ông này bao giờ mới kiên nhẫn hơn đây?
Hai người còn phải xa nhau một thời gian dài nữa, Tần Nguyệt Oánh nghĩ đến cuộc sống sau này của mình mà đảo mắt xem thường.
Vô dụng vô dụng vô dụng, đồ đàn ông vô dụng!
·
Cho đến khi nửa màn hình điện thoại đen sì còn lại đột nhiên sáng lên.
"Vợ......" Người ở đầu bên kia thở dài, đột nhiên nhắc tới chủ đề không liên quan, "Trước lúc cưới, ở Lawson quê anh, em còn nhớ đã cho anh ăn gì không?"
"Lần sau gửi cho anh một chút, miệng thèm."
"A, là...... củ cải," Tần Nguyệt Oánh khó hiểu nhìn điện thoại, khi phản ứng lại liền đỏ bừng mặt, "Cái gì? Cái đó, em...... không phải em bị ép sao.*"
(Editor: tạm thời tui cũng chưa hiểu ý nữ chính, có lẽ cần đọc các chương sau để biết chuyện gì. Nếu nhầm mong mn thông cảm)
Anh không chỉ xác nhận với cô chuyện chỉ hai người biết mà còn nói mấy lời mập mờ để ám chỉ với cô —— khu vực đóng quân rất quan trọng nên quân lính phải giữ bí mật, cô còn không biết địa chỉ doanh trại của anh chứ đừng nói đến việc gửi phát nhanh.
Tần Nguyệt Oánh lập tức hiểu ý anh, cảm giác thẹn thùng bị cô bỏ quên giờ lại dâng lên như một sự trả thù chính bản thân mình.
Chẳng phải anh thở rất nặng nhọc sao? Nghe giống như đang tuốt rất thoải mái...... hóa ra trong lúc ấy anh nghĩ đến chuyện đó? Anh......
Tiểu thư Tần vốn đã quen với mấy trò câu dẫn tinh quái lần đầu tiên biết xấu hổ, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.
Điều khiến cô càng thẹn hơn là camera của đối phương cứ rung lên liên tục, dương vật nóng hổi to dài như cặc lừa mà cô mong nhớ cũng lồ lộ trên màn hình.
...... Không phải anh xuất tinh xong rồi ư?
Cô không nói nên lời, cả người chết lặng, bụng dưới bắt đầu tê dại.
Động dục rồi.
·
"Sao vẻ mặt lại như vậy? Đây không phải thứ em muốn sao."
Đối phương cầm điện thoại bằng tay nên Tần Nguyệt Oánh không thể thấy hết anh, nhưng anh lại nhìn thấy toàn bộ cơ thể cô.
"Chơi đùa anh lâu đến vậy, đúng là không làm gì được em," người đàn ông ở bên kia điện thoại thở dài, một tay ôm con cặc cương cứng của mình vuốt ve mấy cái, "Nếu chơi trò này có thể khiến em vui thì cùng chơi đi."
"Nhưng vợ à......"
"Hy vọng em hiểu, anh như vậy...... không phải vì không làm được. Nếu anh không thể liên lạc cũng đừng tìm người khác, được không? Đừng nghi ngờ anh như vậy."
Anh bao nó trong tay, quy đầu to tròn đỏ thẫm phun lên thụt xuống giữa khe bàn tay.
"Bởi vì anh yêu em, vợ," anh bất lực thở dài, "Mặc dù em nói ban đầu đã định...... làm bạn tình với anh? Em nói vậy làm anh có chút buồn, nhưng anh vẫn yêu em, vợ à."
"Dù...... em là cô gái thế nào, đáng yêu hay phóng đãng, đều không quan trọng."
"Không thể là một cô gái phóng đãng đáng yêu sao?" Tần Nguyệt Oánh ngây ngốc hỏi, rốt cuộc cũng ngắt lời anh.
"...... Được, được chứ, có thể," người đàn ông ở đầu bên kia bắt đầu thở dốc, dường như không thể chịu nổi dáng vẻ này của cô, "Anh đã cho em xem của mình rồi, bây giờ bò ra rồi chổng mông lên, để anh xem có to không."
"Điếm nhỏ."
Editor: Lạc Rang
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv