Dịu Dàng Yêu Anh
Chương 28
"Sợ mình sẽ ảo tưởng, tưởng là anh thật sự là chồng của tôi...sợ... bản thân không cầm lòng mà yêu anh... rồi.."
"Rồi thế nào?"
"Rồi đến lúc phải rời đi, sẽ ... đau lắm..."
Nói đến đó, cô mím môi, hai hàng nước mắt tự dưng lại chảy ra. Cô ôm lấy anh, vùi mặt vào cổ anh rồi thút thít khóc. Tần Tử Sâm đưa tay xoa đầu cô, giọng nói dịu dàng như gió hỏi.
"Vậy, bây giờ... em có thích tôi không?"
"Không, tôi ghét anh!"
"Tại sao lại ghét tôi?"
"Anh...bỏ tôi... hức..."
"Chẳng phải tôi đang ở cạnh em sao?"
"Tần Tử Sâm... Tôi... Hình như tôi... có chút thích anh."
Đôi môi mỏng kéo ra một nụ cười hài lòng. Anh đưa tay vỗ nhẹ vào lưng cô gái nhỏ, giọng nói thật dịu dàng như đang dụ dỗ một đứa trẻ "lớn đầu."
"Ngoan! Tôi cho phép em thích tôi đấy. Nhưng tôi phải nói trước, đã thích tôi thì không được phép thích người khác, rõ chưa?"
"Vậy... Anh có thích tôi không?"
"Có, tôi cũng có chút thích em!"
Nhã Trúc không khóc nữa, cô đẩy anh ra, đôi mắt ngấn nước mơ màng nhìn anh hỏi.
"Thật không?"
"Thật! Tôi thích em!"
Nhã Trúc cười, nụ cười hạnh phúc của một kẻ say. Say rượu cũng được, say tình cũng chẳng sao. Nếu đây là do say mà sinh ra ảo giác, cô cũng nguyện đắm mình vào ảo tưởng ấy để bản thân được hạnh phúc dù chỉ là một lần.
"Tử Sâm..."
"Anh đây!"
"Hồn một cái đi!"
Câu nói của cô khiển anh bật cười. Thật là hết cách, cô vợ nhỏ này thật đáng ghét chết đi được.
"Được, hôn một cái nào."
Nói rồi, anh hôn nhẹ lên trán cô, nụ hôn dịu dàng mang theo dư vị của hạnh phúc ban sơ. Nhã Trúc ôm lấy anh, vòng tay cô siết chặt tựa hồ như cô đang sợ, sợ chỉ cần buông ra, anh sẽ biến mất.
Tần Tử Sâm cũng ôm cô, anh nhẹ nhàng vỗ về cô vợ nhỏ.
"Em say rồi, ngủ đi!"
"Không! Em sợ...
"Sợ gì hả?"
"Sợ ngủ rồi anh sẽ đi mất. "
"Anh không đi đâu cả, anh ở đây với em!"
"Thật không? "
"Thật! Ngoan, nghe lời!"
"Ừm... Nghe lời!"
Tần Tử Sâm mỉm cười, cẩn thận để cô nằm xuống. Kéo chăn lên đắp cho cô, anh đợi cô ngủ rồi mới đi vào phòng tắm.
Bầu trời đêm vốn trong xanh giở lại bỗng nhiên đổ cơn mưa bất chợt. Nhã Trúc cuộn tròn trong chiếc chăn bông hệt như một đứa trẻ. Lúc anh bước ra, nhìn thấy bộ dạng cô đang ngủ mà không nhịn được cười. Nghĩ đến điều gì đó, anh với tay lấy điện thoại rồi chụp lại một tấm ảnh. Ngắm nghía một lúc, anh đi đến bên giường rồi ngồi xuống, kéo chăn đắp lại cho cô.
Nhã Trúc xoay người, bàn tay nhỏ nắm lấy tay anh.
"Lạnh..."
"Em thật là... khiến người ta không tài nào ghét được. "
"Ưm... chồng ơi.... Ôm ôm!"
"Được! Ôm."
Nằm xuống bên cạnh cô, anh kéo cô ôm vào lòng mình. Nhã Trúc vùi đầu vào lòng anh, bàn tay nhỏ đặt lên khuôn ngực rắn chắc ấy. Tần Tử Sâm ôm chặt cô gái nhỏ trong lòng, mang theo nụ cười mãn nguyện chìm vào giấc ngủ ngon.
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv