Gặp Lại Em, Nhất Quyết Không Buông

Chương 18


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Một hồi lâu sau cô trở lại phòng làm việc với chồng tài liệu, vừa đặt xuống bàn thì anh đã gọi: “ Thư ký Chu!”.

“ Dạ Trình tổng!”, cô nhanh chóng đi đến.

“ Tối nay tôi có một cuộc hẹn, cô sẽ phải đi cùng”.

Theo trí nhớ của cô thì lịch trình tối nay anh không hề có hẹn với ai: “ Anh có hẹn với ai vậy ạ?”

Trình Tranh nhìn cô với vẻ khó chịu: “ Đừng hỏi quá nhiều, đến đó rồi cô sẽ biết”.

Cô không còn cách nào khác nên đồng ý: “ Tôi hiểu rồi thưa Trình tổng!”.

Trở lại bàn làm việc, cô mở điện thoại kiểm tra thì thấy tin nhắn đến từ Hàn Châu khoảng 15’ trước. Vì nhận lệnh từ sếp nên cô phải từ chối cuộc hẹn ăn tối với anh. Hàn Châu một lúc nhận được tin nhắn thì hơi buồn, nhưng cũng không thể làm gì vì tôn trọng công việc của cô.

....

Sau khi tan ca, Trình Tranh lấy xe và ngồi vào ghế lái. An Hạ cũng mở cửa xe ngồi ở phía sau, anh lên tiếng: “ Bộ tôi là tài xế của cô à? Lên ghế phụ ngồi”.

An Hạ nghe theo bước xuống xe, cô hít một hơi sâu chịu đựng sự khó tính của anh rồi ngồi vào vị trí anh yêu cầu.

Anh có vẻ rất hả hê khi mà cứ hành cô lên xuống, nhưng ngồi bên cạnh thì mới dễ trêu chọc được nàng có đúng không?

Chiếc xe lái đến một nhà hàng sang trọng, cả hai đi vào bên trong một căn phòng được đặt riêng tư. Ở đây có những người bạn, thì ra là buổi họp lớp.

“ Trình Tranh cậu luôn rất đúng giờ”.

“ Người ta là CEO của một tập đoàn, đương nhiên là rất chú trọng giờ giấc rồi”.

Mọi người đều thắc mắc cô gái đi cùng anh: “ Trình Tranh! Cô ấy là ai vậy? Bạn gái à?”



Anh thẳng thừng trả lời: “ Không, là thư ký thôi”.

Tuy thân phận là một cô thư ký nhỏ nhưng khi nghe chính miệng anh nói thì vẫn có chút hụt hẫng. Cô tự mình giới thiệu: “ Tôi tên là Chu An Hạ, xin được làm quen”.

“ Họp lớp mà cậu đưa thư ký tới làm gì chứ? Cứ tưởng là cậu giới thiệu bạn gái với bạn bè”, một cậu bạn nói.

Trình Tranh cười mỉm nói: “ Một chút nữa tớ say thì còn có người đưa về”.

Miệng thì nói vậy chứ ai mà biết mục đích thật sự anh đưa cô đến là không để cô hẹn hò với người đàn ông khác.

Biết được anh chỉ xem cô là tài xế, cô quả là không thể tin được, người đàn ông này đúng là muốn hành mình mà. Cô đứng lên xin phép: “ Xin phép tôi đi vệ sinh một chút”.

Một lúc sau cô quay lại thì phục vụ cũng lên món và rượu.

Mọi người cùng cạn ly chỉ riêng An Hạ không uống vì phải lái xe. Một người bạn thấy vậy thì rủ rê: “ Cô Chu đây cũng uống một ít đi”.

“ Thật ngại quá! Tôi còn phải lái xe”, cô khéo léo từ chối nhưng đối phương vẫn cứ nài nỉ.

Trình Tranh lấy ly rượu của cô lên: “ Tớ sẽ uống thay cô ấy”, rồi uống một lần cạn hết ly.

Người bạn thấy anh ra mặt bảo vệ cũng không còn dám nói gì nữa, lặng lẽ uống một ít rồi nói qua chuyện khác.

An Hạ thỏ thẻ: “ Trình tổng à! Anh cứ uống tiếp thế này là sẽ say thật đó”.

“ Tôi đưa cô đến làm gì chứ?”, một câu hỏi của anh làm cô chỉ biết câm lặng.

Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ, chỉ có cô là không được chú ý, chỉ có thể lắng nghe và tập trung ăn uống.

Cô muốn ăn cá nhưng nó lại nằm ở xa, Trình Tranh để ý đến nên xoay nhẹ bàn tròn, đĩa cá nằm ngay cô. Anh giả vờ gấp món bên cạnh ăn một ít, cô cũng tranh thủ gấp miếng cá vào chén.

Hành động tinh tế này ai cũng nhìn ra chỉ trừ An Hạ, cô nghĩ anh muốn ăn nên xoay bàn, vô tình lại giúp cô.

Ăn uống xong thì từng người về nhà, An Hạ cũng vào ghế lái rồi cho xe di chuyển. Vì cô lâu không lái xe nên hơi e ngại, chỉ dám lái với tốc độ chậm.

Trước khi anh say thì đã cho cô biết địa chỉ nhà nên cứ thế theo bản đồ trên xe mà đi. Đến nơi thì cô dìu anh vào nhà, tuy có hơi loạng choạng vì sức nặng nhưng cô vẫn cố đưa anh vào phòng rồi để anh nằm xuống.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat