Gặp Lại Em, Nhất Quyết Không Buông

Chương 6


Trước Tiếp
Trước Tiếp


Nhìn sang bên cạnh anh, cô dâu thấy có một cô gái xinh đẹp trẻ trung liền hỏi: “ Cô ấy là ai vậy anh?”

Trình Tranh mò mẫm nắm tay An Hạ trả lời: “ Chu An Hạ, là bạn gái của anh”.

Không những cô dâu mà cả An Hạ khi nghe được lời này cũng vô cùng bất ngờ. Cô thậm chí còn không hiểu anh đang muốn làm cái gì.

“ Bạn gái? Em không nghĩ là anh còn có thể tìm được bạn gái sau vụ tai nạn năm đó? Cũng may là em không bước tiếp cùng anh, nếu em chọn ở lại thì có lẽ bây giờ em sẽ rất hối hận”, cô dâu nói ra hết nỗi lòng của mình.

Cũng chính lúc này, An Hạ nhìn đôi mắt nhịn nhục của Trình Tranh liền hiểu ra mọi chuyện. Thì ra nữ chính trong lễ cưới hôm nay từng là bạn gái cũ của thiếu gia.

Chú rể ở gần đó bước đến ôm eo cô dâu hỏi thăm: “ Đây là khách của em sao?”

Cô dâu mỉm cười đáp: “ Vâng ạ, không chỉ là khách mà còn là người yêu cũ của em nữa”.

Chú rể nhìn thấy Trình Tranh bị mù loà liền ra vẻ khinh miệt: “ Thì ra là người có khuyết điểm mà em đã từng kể... Cảm ơn anh đã đến dự lễ cưới của chúng tôi”.

Anh cố gắng bình tĩnh trả lời: “ Chúc hai người hạnh phúc đến đầu bạc răng long”.

An Hạ nhìn dáng vẻ của anh mà có chút đau lòng, cô nắm chặt lấy bàn tay anh như muốn an ủi một phần nào đó.

Sau khi chú rể và cô dâu cắt bánh, hôn nhau theo nghi lễ, Trình Tranh cũng đứng lên rời đi. An Hạ liền đi theo để dẫn đường giúp anh ra xe.

Ở trên xe, anh không nói bất cứ lời nào. Vì muốn giúp anh thoải mái cô đề nghị: “ Um thiếu gia, hay là tôi đưa anh đến một nơi, bảo đảm anh sẽ thích”.

Đến nơi, cô nắm cánh tay anh dẫn anh bước xuống xe đến một băng ghế. Thì ra đây là cảnh đẹp buổi tối gần cây cầu bắt qua con sông lớn. Khí hậu ở nơi đây rất trong lành và mát mẻ khiến cô thích thú.



“ Thiếu gia, anh thấy có thoải mái hơn chút nào chưa?” cô quan tâm hỏi.

Anh hướng về cô đáp: “ Cũng được... Hôm nay cảm ơn cô đã đi cùng tôi”.

An Hạ muốn biết chuyện giữa anh và cô dâu nên bắt đầu hỏi: “ Thiếu gia, tôi rất tò mò về chuyện của anh và cô dâu trong đám cưới. Tại sao cô ấy lại rời xa anh trong khi anh vẫn còn có tình cảm... Nếu như anh không muốn nói cũng không sao? Chuyện qua rồi, nhắc lại cũng không tốt lắm”.

“ Cô ấy là mối tình đầu của tôi từ thời đại học. Chúng tôi yêu nhau rất nhiều nhưng gia đình của tôi không thích cô ấy nên đã phản đối rất kịch liệt. Tuy nhiên tôi vẫn quyết định từ bỏ sự nghiệp gia đình để cầu hôn cô ấy. Vào ngày tôi đi mua nhẫn thì tai nạn xảy ra khiến cho đôi mắt tôi không còn thấy gì. Tôi đã chờ và hy vọng rằng cô ấy sẽ ở bên cạnh vào lúc khó khăn này nhưng một tháng sau tôi biết được cô ấy đã có bạn trai mới và đang sống rất hạnh phúc” anh kể lại.

Sự yếu đuối trong trái tim anh khiến cô thương cảm: “ Người đó chính là chú rể hôm nay sao?”

Không ngờ là một người vô cảm ngày nào mà bây giờ ở trước mặt cô lại sắp rơi nước mắt. An Hạ đưa tay lên lau nước mắt giúp anh an ủi: “ Sau này thiếu gia sẽ không gặp phải những chuyện đau lòng như vậy nữa đâu. Phía trước của anh sẽ tràn ngập đầy niềm vui và hạnh phúc, tôi hứa đó”.

Anh có cảm giác cực kỳ thoải mái khi ở bên cạnh An Hạ, cô như một luồng gió mới cho cuộc sống của anh từ màu đen chuyển sang nhiều màu sắc hơn.

Bàn tay anh chạm lên khuôn mặt cô nói: “ Tôi rất muốn biết gương mặt cô sẽ trông như thế nào?”

Sau đó anh lấy ngón tay sờ vào môi cô, bờ môi mềm mịn khiến anh không khỏi bồi hồi.

Anh tiến đến gần và hôn nhẹ lên đôi môi ấy. An Hạ nhắm mắt lại không có biểu hiện nào kháng cự chứng minh rằng cô cũng có tình cảm đặc biệt với anh.

Một lần nữa anh không ngần ngại mà hôn lại, nụ hôn tình yêu của cả hai cũng chính thức được mở ra từ đây.

Về đến nhà, An Hạ không ngừng nhớ về nụ hôn lúc nãy mà mỉm cười tủm tỉm. Đây chính là nụ hôn đầu tiên và anh cũng là mối tình đầu của cô.

....

Lộ Vy đang ngồi soạn hợp đồng trên máy tính thì bà Yên Đoá gõ cửa bước vào. Bà mang một ly sữa đến đặt trên bàn trách thương con gái: “ Từ sáng đến chiều con đã bận rộn tối mài tối mặt ở công ty rồi, tối còn phải tan ca như thế này. Nhìn con mà mẹ sót quá”.

Cô mỉm cười đáp: “ Tại hợp đồng này tuần sau cần tới nên con phải tranh thủ làm để gửi cho ba xem trước. Cũng sắp xong rồi mẹ à, còn vài mục nữa thôi”.

Nhìn thấy sự nỗ lực của cô, bà vuốt nhẹ đầu: “ Mỗi ngày thấy con làm những công việc này mẹ lại cảm thấy thương. Nếu đôi mắt của Trình Tranh khỏi lại thì con có thể làm công việc mà con theo đuổi rồi. Còn việc chữa trị của anh con nữa, ở trong nhà chỉ có ba và con là có thể khuyên được nó thôi, còn mẹ thì lại không làm gì được”.

“ Mẹ à, thật ra anh hai cũng rất thương mẹ nhưng có lẽ anh ấy vẫn còn nhớ mẹ lớn nên việc gần gũi mẹ như lớn có lẽ đối với anh còn có chút ngại ngùng” cô an ủi.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat