Học Cách Để Yêu Anh
Chương 76
- Đại ca nói gì khó hiểu quá ,giải thích cũng như không .
Bình thường tên Ngọc Khê kia chỉ nói ý chính cho Hà hiểu ,bây giờ hắn nói ẩn ý nên cô ngốc này không hiểu cũng phải ,Cửu Hạn khép quạt lại ,khoanh tay nghĩ hồi lâu mới lên tiếng.
- Cô có nghĩ tới tên con trai trong giấc mơ đó là Trần Thế Nhiên chưa ,hai người tới kiếp này là duyên phận đấy ,tên ngốc đó đã làm tất cả để đến đây gặp cô ,người mà hắn yêu thương hơn cả sinh mạng ,đừng suy nghĩ nội dung trong giấc mơ là gì ,nó không quan trọng.
Khi nghe Cửu Hạn nói ,người trong giấc mơ có thể là Nhiên thì tim cô chợt nhói lên một cái ,đó cũng không hẳn là mộng ,vì cô như đang xuất hiện ở đó ,ảo cảnh liên tục thay đổi để cô hiểu hết đầu đuôi câu chuyện.
Phải ,trong đó cô từng bái đường với một người con trai ,rồi có rất nhiều yêu quái có hình thù kỳ lạ liên tục tấn công mình ,tuy nói là bái đường nhưng không thật sự là vợ chồng ,chỉ đơn giản coi nhau là bạn bè mà thôi ,cảnh vật thay đổi đến khi cô thấy mọi người đều chết hết thì tỉnh dậy.
Cửu Hạn huơ huơ tay trước mặt Hà ,cô cứ ngơ ra mà không thấy động tĩnh gì.
Hà ngốc ,cô sao thế.Không có gì ,mà đại ca ,nếu đúng như có chuyện kiếp trước ,kiếp sau anh nói thử xem ,tui và Nhiên thật sự có kết quả hay không.Giọng nói Hà rất nhẹ ,trong đó còn pha thêm chút buồn bã ,cô biết bản thân khá xui xẻo toàn họa vô đơn chí ,toàn được cậu an bài mới mạnh khỏe sống tới bây giờ ,cô thấy biết ơn vì điều đó rất nhiều ,mỗi lần nhìn cậu vì mình mà lo tới sốt vó ,thì cảm xúc trong cô ngày càng mãnh liệt hơn .
Nhiều lúc cô hay thẫn thờ chăm chú nhìn Nhiên ,một phần vì Nhiên rất có sức hút ,phần còn lại là vì sợ có một ngày cô không còn được gặp cậu nữa ,nên mới hay có vụ cô hay chăm chú nhìn cậu.
Gió đêm nhẹ thổi vào khung cửa sổ ,chả thấy lãng mạng gì mà da gà Hà nổi cục cục ,cô bước tới đóng chặt cửa số còn cố ý nhìn ra bên ngoài xem có thấy gì lạ không ,bầu trời không trăng đen kịt ,vội vàng chốt cửa lại không chừng lát nữa có thứ gì nháy ra ,chăc cô đứng tim chết mất.
Bạch dạo một vòng thì cũng đi về ,quái lạ đâu có gì tại sao nó lại bồn chồn ,đi thêm khoảng đoạn nữa Bạch bắt gặp một cô gái đang khóc lóc trên đường ,nó nhớ ra cô gái này từng đến nhà chủ nhân rồi ,cái mùi đó nó vẫn chưa quên được.
Vãi chưởng thật ,Bạch thoáng giật mình khi thấy gương mặt cô gái qua ánh đèn đường le lói ,nó trắng bệt không có chút huyết sắc nào ,trên vai cô ta còn có một vong linh đen thui đang hút hết dương khí của người mà nó đang bám vào.
Hóa ra đám gió lạ đó là từ đây ,Bạch không quan tâm chỉ lo chạy về nhà thật nhanh với Hà .
Cửa Hạn lấy cây quạt vỗ nhẹ lên đầu cô ,nhẹ nhàng nói.
- Cô đừng lo ,tên ngốc Nhiên có cách hết ,thật ra hai người có thể trãi qua rất nhiều chuyện không suôn sẻ, nhưng chẳng phải cả hai đều vẫn còn sống hay sao ,còn có chuyện gì đau hơn khi âm dương cách biệt đúng không.
Nhìn về khảng không vô định ,Cửu Hạn mỉm cười nói tiếp.
- Chuyện gì sắp xảy ra thì cứ để nó xảy ra đi ,đâu có thể làm khác được ,cô cứ nghĩ sống lúc nào thì hay lúc đó ,có ta và con mực ở đây thì cô khó chết lắm ,nên vui vẻ lên đi đồ ngốc.
Khoan ,có gì đó không đúng ở đây ,cô nhăn mày nhìn Cửu Hạn.
- Sao có con mực ở đây nữa .
Bạch từ ở ngoài về ,nghe Cửu Hạn nhiều chuyện thì phát cáu ,đồ không biết giữ mồm giữ miệng ,nó chạy lại ngoạm vào cân Cửu Hạn ,làm hắn nhảy dựng la oai oái.
Hà không quan tâm tới hai kẻ đó ,chó mực thấy linh hồn là chuyện bình thường mà ,ngồi viết bài tâm tư cô vẫn còn suy nghĩ về mấy lời mà Cửu Hạn nói lúc nảy.
Sáng hôm sau.
Hà chở cám ra trại gà ,cô còn phụ dọn dẹp cả đống thứ ,bận bịu tới chiều ,cô phải về nhà chuẩn bị đồ đi học thêm ,bữa nay Nhiên và cô học riêng ở hai lớp khác nhau ,vừa mới bước chân vào là gặp vài người mà cô không muốn đụng mặt.
- Ủa bà cũng học thêm ở đây nữa hả ,trùng hợp quá.
Giọng nói phát ra đó không ai khác là Vy ,cô ta và Tuấn đang ngồi cùng nhau ở dãi bàn trước ,thấy cô ,rất tự nhiên mà chào hỏi.
Hà không trả lời ,chỉ nhếch miệng lên cười rồi kiếm cái bàn trống gần cuối ngồi xuống ,thế mà vẫn không thoát khỏi đám người đó ,không biết có phải cố ý hay không ,mà quá trời chỗ trống Dương lại đí xuống ngồi cạnh cô.
Muốn ngồi đâu thì tùy ,cô cũng chả quan tâm ,tập trung coi lại bài cũ .Dương thấy cô hờ hững không màng tới ,hắn ho nhẹ lên tiếng.
Thằng Nhiên nó không học chung bà hả.Nó học khác môn ,ở bên lớp bên kia kìa.Không ngẩn mặt ,Hà cúi đầu viết bài .
Từ lúc Dương bị Nhiên khiêu khích ,như có vết thẹo trong lòng phải hơn thua với cậu bằng mọi cách ,do hai năm trước cha mẹ làm ăn xa mới chuyển đi nơi khác ,bây giờ về rồi thì việc đó sẻ tiếp tục trở lại.
Việc thay đổi lớn nhất trong thời gian đó là Hà đã thân với Nhiên hơn trước ,hai người còn đang quen nhau làm
Dương khá là khó chịu ,chẳng là hắn không có cảm tình với Hà hay gì ,mà đối thủ mình ghét nhất lại cua được con nhỏ không ai nghĩ là con gái này ,thì rất bất ngờ.
- Mà bà với Vy cạch mặt nhau rồi hả ,bạn bè với nhau cả mà tha thứ cho nhau đi ,tui thấy Vy cũng ân hận lắm rồi.
Hà ngước lên nhìn Dương ,trong đầu nghĩ " thằng này chắc bị điên rồi "
',ai cần tên ngoài cuộc này xen vào
chuyện của cô.
- Chà, qua bao năm mà ông vẫn còn thích con Vy nhỉ ,hơi tiếc ha ,nó quen thằng Tuấn mất tiêu rồi ,phải chi ông về sớm là ngon rồi.
Giọng cô ngoài chế giễu ra còn rất khinh thường nói với Dương .
Dương nghe xong thì xị mặt ,hắn đúng là rất thích mấy người có nét ngoài yếu đuối dễ thương ,Vy rất hợp với tiêu chuẩn đó .
Bà đừng nói vậy ,tui không có thích Vy ,chuyện của tui bà không biết thì đừng nói.Vậy chuyện của tui ông quan tâm làm gì ,con Vy nó tốt vậy thì ông cứ chơi với nó ,đừng làm phiền tui học hành .Hà không khách sáo phản bát lại ,rảnh quá hay sao mà phân trần ,mấy vụ bạo lực học đường ,cô là người hiểu hơn ai hết ,nếu yếu đuối cô đã không tồn tại nổi ở đó rồi ,tha thứ con khỉ.
Từ đó về sau ,Dương không dám ngồi gần cô nữa ,thấy cô tránh như tránh tà ,càng khỏe cô được không gian yên tịnh.
Còn Vy vẫn đang ủ mưu làm gì đó sau lưng Hà ,mà mãi chưa làm được.
Quán tạp hóa của mẹ Hà sáng sớm rất đông khách ,mọi thông tin cũng đều được nghe từ đây ,thiếm Ngọc thở dài than ngắn với mấy cô trong xóm hết lời ,rằng sau khi Ngân về nhà chồng thì ăn không ngon ngủ không ngon ,ốm o gầy mòm mỗi ngày.
Mấy cô bác lớn tuổi rất có kinh nghiệm ,nên chỉ nói đó là do nghén bầu mà thôi ,không sao hết ,thiếm Ngọc cứ than lên than xuống đầy phiền muộn ,mẹ Hà thấy thế mới nói với thiếm Ngọc hay tới nhà ông nội coi thử xem .
Thiếm Ngọc vẫn cái tật cũ ,chề môi nói mẹ cô mê tín quá ,thời buổi này khoa học tân tiến có gì thì đi bệnh viện ,hở tí là đi kiếm thầy ,định nói giúp thôi ,ai ngờ còn bị thiếm ấy giáo huấn một trận ,mẹ Hà không nói gì nữa chỉ lủi thủi đi vào.
Hà cũng vừa mới tới ,thấy mẹ buồn thiu cô tiến lên hỏi thăm.
- Mẹ sao vậy ,có bệnh thì con chở đi bệnh viện.
Mẹ thở dài ,lắc đầu trả lời.
- Mẹ không sao ,hồi nảy thiếm Ngọc kể chuyện......
Sao khi nói xong ,mẹ lại thở dài hơn nữa ,cô nghe cũng cạn lời ,nhưng cô không thể nhào tới nhà người ta nói rằng có hồn ma đang đeo đuổi được ,lúc đó chắc cô bị người ta chửi là đồ khùng mất.
- Kệ đi mẹ ơi ,chuyện nhà họ mà ,mình cũng là có ý tốt thôi .
Tình trạng sức khỏe Ngân thật sự rất tệ ,không biết vì sao mà cô ta lun cm thấy lạnh toát, c và vai đều rất nặng nề ,đôi khi còn khó thở muôn phần.
Cuộc sống bình yên của Hà cứ thế trôi qua ,cho tới một ngày cô đang ở nhà Nhiên ,cùng cậu giải bài tập thì bất ngờ gia đình thiếm Ngọc tới.
Nhiên dặn cô cứ bình thường ,cậu sẻ ra tiếp bọn họ ,cô cũng tò mò nên ra nhà trước xem sau.
- Ông nội con có ở nhà không.
Thiếm Ngọc mặt mày biến sắc ,sốt ruột hỏi Nhiên.
- Ông nội con đi du lịch rồi ,có chuyện gì không thiếm.
Cậu hỏi theo lẻ thường thôi ,trong tầm mắt cậu vẫn hiểu chuyện gì xảy ra.
Nghe thế ,thiếm Ngọc càng nóng nảy hỏi dồn.
- Chừng nào ông nội con về ,con gái thiếm đang bị bệnh định nhờ ông con cứu giùm.
Đưa mắt sang Ngân ,cậu lại quay lại thiếm Ngọc đáp.
- Con được ông nội chỉ dạy ,có thể giúp Ngân ,nếu thiếm tin con sẻ cứu.
Thiếm Ngọc và chồng Ngân nhìn nhau do dự ,dù gì Nhiên vẫn là thằng nhóc không đáng tin tưởng ,nhưng Ngân bắt đầu khó chịu ôm bụng khóc lóc ,cầu xin mẹ mình mau đồng ý đi ,cô ta thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Hà đứng một bên không dám nhìn thẳng vào Ngân ,chưa đầy một tháng sau khi cưới ,Ngân không khác gì cái xác khô ,tay chân ốm một cách kỳ lạ ,gương mặt thì hốc hác tới xanh xao ,cái bụng bầu mới có mấy tháng mà to như cái trống ,tưởng tượng đụng vào có thể vỡ ra không chừng.
Nhiên vẫn chưa hành động ,cậu cần lời đồng ý của thiếm Ngọc ,người ta thường nói miệng lưỡi không xương nhiều đường lắc léo ,mà thiếm Ngọc có cái miệng như thế ,chuyện có nói không chuyện không nói có ,cậu sẻ hết mình cứu giúp ,nhưng ai biết qua lời thiếm ấy ,cậu thành ra cái dạng gì.
- Nhanh lên đi thiếm ,Ngân có thể sẻ chết vì sự chần chừ của thiếm đấy.
Nhiên liếc nhìn mấy người đó ,tay cậu đã cầm pháp khí sẵn rồi ,cũng đã thắp nhanh bàn thờ tổ để phù hộ ,chỉ chờ lời đồng ý của người thân nạn nhân mà thôi.
- Làm đi ,nếu mầy làm không hết ,tao sẻ báo công an bắt hai ông cháu mầy.
Đó cũng là lời thiếm Ngọc nói ra đấy ,Hà ngơ ngác nhìn người phụ nữ trung niên trơ tráo này ,người ta làm giùm cho con bà đấy .
Y như cậu nghĩ ,vung tay một cái tà linh trẻ con kia bị cậu hất ra khỏi người Ngân ,cậu nhìn nó rồi thương lượng.
- Em bé ,đừng quấy nữa ,coi như không có duyên phận làm con với người ta ,anh biết em rất hận nhưng tích tụ oán khí quá nhiều em sẻ trở thành quỷ ,không thể siêu thoát đầu thai ,nghe lời anh ,buông bỏ oán niệm anh sẻ giúp em có thể đầu thai vào kiếp sau suôn sẻ
Người thường làm sao có thể thấy ma ,mấy người kia thấy cậu nhìn vào không trung nói chuyện thì buồn cười lên tiếng ,nhất là chồng của Ngân ,nói nhỏ là cậu đang giả thần giả quỷ lừa tiền.
Nhưng đương sự như Ngân thì hiếu rõ hơn ai hết ,cô ta sợ sệt co rúm một góc ,vì đứa con trước căn bản không phải là của người chồng hiện tại ,mà là của bồ cũ đã chia tay năm mười sáu tuổi.
Đứa trẻ đen ngòm thét lên một tiếng chói tay ,rồi hung dữ nhìn Nhiên.
- Đồ..ngu...ngốc...,cô ta...phá bỏ ta...còn cho thai...ra...ở trong nhà...vệ sinh..,khốn kiếp..tới mức còn xả nước...cho ta trôi tụt...vào mấy cái cống bẩn thỉu ,cô ta nghĩ sẻ...giống như những người khác...làm thế là xong chuyện, nhưng ta khó khăn lắm...mới đến được nhân gian này...chưa mở mắt lại bị đi xuống trở lại...ta không cam tâm.
Tiếng nói đứt quãng ,âm thanh như bì rè phát ra từ thứ đen ngòm đó ,Hà không chịu nổi phải bịt tai lại .Nhiên chậc một tiếng nhìn về phía Ngân ,điều nó nói cậu cũng hiểu ,giờ phải làm sao đây ,giết ma là điều đại tội ,cậu phải cố gắng giảng giải tiếp .
- Bé con ,em không nên nghĩ như thế ,có thể là em vô duyên hoặc cô ta không xứng làm mẹ của một đứa trẻ tốt như em ,ngoan nào ,tương lai em có thể đầu thai vào gia đình tốt hơn ,trân trọng và yêu thương em rất nhiều ,buông bỏ đi bé con ,đừng vì chút oán niệm mà từ bỏ sau này ,em hiểu anh nói gì mà đúng không.
Ánh mắt đỏ rực bé nhỏ kia dần chùn xuống ,dù sao nó vẫn là một đứa trẻ mà thôi ,nếu nó hại người chắc chắn sẻ bị sứ giả bắt vào địa ngục ,thấy oán khí dần tiêu bớt cậu lại nói tiếp.
- Anh sẻ đọc chú ,giúp em lên đường bình an ,nào nhắm mắt lại ,buông bỏ chấp niệm linh hồn em sẻ trở nên nhẹ nhàng hơn.
Trong một màn trước mắt ,không ai thấy được gì ngoài Hà và Nhiên ,cậu niệm chú trong miệng ,cùng lúc linh hồn đứa trẻ không còn đen xì nữa mà trở về trắng nõn như lúc mới gặp ,biến mất vào khoảng không .
Bây giờ còn lại mấy người này ,bị hút bớt dương khí nên Ngân có thể suy nhược một thời gian ,cậu cũng tặng họ lá bùa bình an ,mong đứa trẻ trong bụng sẻ bình an vô sự ,chắc là mọi việc quá đơn giản nên gia đình thiếm Ngọc khinh Nhiền ra mặt.
Còn nói mấy lời xúc phạm tới cậu ,Hà bực mình lắm định xông tới nói lý lẽ với bọn họ thì bị cậu ngăn lại .
- Thôi bỏ đi Hà ,biết hay không tự Ngân sẻ hiểu ,còn mấy người kia miệng là của họ mà ,tui đâu cấm được.
Cô bức xúc lắm ,vẫn cố cãi lại.
- Ông nghe không ,nhất là cái thằng chồng ,nhìn cái bản mặt đó là muốn đấm cho vài phát rồi ,phải chi quay phim lại được tui cũng muốn nó chống mắt lên coi ,còn bà thiếm Ngọc già rồi mà ăn nói chuyện vậy đó ,coi tức không.
Cậu phì cười ,kéo cô vào trong rót thêm cho ly nước.
- Ma thì làm sao quay phim lại được ,mấy chổ xuất hiện tà ma từ trường sẻ bị nhiễu ,camera xịn chưa chắc quay lại được ,mấy cái điện thoại mình có là gì đâu.
Uống hết cả cốc nước ,cô vẫn chưa hết bực mình ,nhưng cậu đã nói vậy thì thôi ,cô không nói nữa .
Mấy cái chuyện của Ngân ,cậu tính cái là ra ,nhưng chuyện riêng người ta cậu không tiện nói thẳng ,chỉ nói mé mé thôi ,ai biết đâu lỡ thù hằng gì đủ thừa cậu ,thì lại khổ.
Bình thường tên Ngọc Khê kia chỉ nói ý chính cho Hà hiểu ,bây giờ hắn nói ẩn ý nên cô ngốc này không hiểu cũng phải ,Cửu Hạn khép quạt lại ,khoanh tay nghĩ hồi lâu mới lên tiếng.
- Cô có nghĩ tới tên con trai trong giấc mơ đó là Trần Thế Nhiên chưa ,hai người tới kiếp này là duyên phận đấy ,tên ngốc đó đã làm tất cả để đến đây gặp cô ,người mà hắn yêu thương hơn cả sinh mạng ,đừng suy nghĩ nội dung trong giấc mơ là gì ,nó không quan trọng.
Khi nghe Cửu Hạn nói ,người trong giấc mơ có thể là Nhiên thì tim cô chợt nhói lên một cái ,đó cũng không hẳn là mộng ,vì cô như đang xuất hiện ở đó ,ảo cảnh liên tục thay đổi để cô hiểu hết đầu đuôi câu chuyện.
Phải ,trong đó cô từng bái đường với một người con trai ,rồi có rất nhiều yêu quái có hình thù kỳ lạ liên tục tấn công mình ,tuy nói là bái đường nhưng không thật sự là vợ chồng ,chỉ đơn giản coi nhau là bạn bè mà thôi ,cảnh vật thay đổi đến khi cô thấy mọi người đều chết hết thì tỉnh dậy.
Cửu Hạn huơ huơ tay trước mặt Hà ,cô cứ ngơ ra mà không thấy động tĩnh gì.
Hà ngốc ,cô sao thế.Không có gì ,mà đại ca ,nếu đúng như có chuyện kiếp trước ,kiếp sau anh nói thử xem ,tui và Nhiên thật sự có kết quả hay không.Giọng nói Hà rất nhẹ ,trong đó còn pha thêm chút buồn bã ,cô biết bản thân khá xui xẻo toàn họa vô đơn chí ,toàn được cậu an bài mới mạnh khỏe sống tới bây giờ ,cô thấy biết ơn vì điều đó rất nhiều ,mỗi lần nhìn cậu vì mình mà lo tới sốt vó ,thì cảm xúc trong cô ngày càng mãnh liệt hơn .
Nhiều lúc cô hay thẫn thờ chăm chú nhìn Nhiên ,một phần vì Nhiên rất có sức hút ,phần còn lại là vì sợ có một ngày cô không còn được gặp cậu nữa ,nên mới hay có vụ cô hay chăm chú nhìn cậu.
Gió đêm nhẹ thổi vào khung cửa sổ ,chả thấy lãng mạng gì mà da gà Hà nổi cục cục ,cô bước tới đóng chặt cửa số còn cố ý nhìn ra bên ngoài xem có thấy gì lạ không ,bầu trời không trăng đen kịt ,vội vàng chốt cửa lại không chừng lát nữa có thứ gì nháy ra ,chăc cô đứng tim chết mất.
Bạch dạo một vòng thì cũng đi về ,quái lạ đâu có gì tại sao nó lại bồn chồn ,đi thêm khoảng đoạn nữa Bạch bắt gặp một cô gái đang khóc lóc trên đường ,nó nhớ ra cô gái này từng đến nhà chủ nhân rồi ,cái mùi đó nó vẫn chưa quên được.
Vãi chưởng thật ,Bạch thoáng giật mình khi thấy gương mặt cô gái qua ánh đèn đường le lói ,nó trắng bệt không có chút huyết sắc nào ,trên vai cô ta còn có một vong linh đen thui đang hút hết dương khí của người mà nó đang bám vào.
Hóa ra đám gió lạ đó là từ đây ,Bạch không quan tâm chỉ lo chạy về nhà thật nhanh với Hà .
Cửa Hạn lấy cây quạt vỗ nhẹ lên đầu cô ,nhẹ nhàng nói.
- Cô đừng lo ,tên ngốc Nhiên có cách hết ,thật ra hai người có thể trãi qua rất nhiều chuyện không suôn sẻ, nhưng chẳng phải cả hai đều vẫn còn sống hay sao ,còn có chuyện gì đau hơn khi âm dương cách biệt đúng không.
Nhìn về khảng không vô định ,Cửu Hạn mỉm cười nói tiếp.
- Chuyện gì sắp xảy ra thì cứ để nó xảy ra đi ,đâu có thể làm khác được ,cô cứ nghĩ sống lúc nào thì hay lúc đó ,có ta và con mực ở đây thì cô khó chết lắm ,nên vui vẻ lên đi đồ ngốc.
Khoan ,có gì đó không đúng ở đây ,cô nhăn mày nhìn Cửu Hạn.
- Sao có con mực ở đây nữa .
Bạch từ ở ngoài về ,nghe Cửu Hạn nhiều chuyện thì phát cáu ,đồ không biết giữ mồm giữ miệng ,nó chạy lại ngoạm vào cân Cửu Hạn ,làm hắn nhảy dựng la oai oái.
Hà không quan tâm tới hai kẻ đó ,chó mực thấy linh hồn là chuyện bình thường mà ,ngồi viết bài tâm tư cô vẫn còn suy nghĩ về mấy lời mà Cửu Hạn nói lúc nảy.
Sáng hôm sau.
Hà chở cám ra trại gà ,cô còn phụ dọn dẹp cả đống thứ ,bận bịu tới chiều ,cô phải về nhà chuẩn bị đồ đi học thêm ,bữa nay Nhiên và cô học riêng ở hai lớp khác nhau ,vừa mới bước chân vào là gặp vài người mà cô không muốn đụng mặt.
- Ủa bà cũng học thêm ở đây nữa hả ,trùng hợp quá.
Giọng nói phát ra đó không ai khác là Vy ,cô ta và Tuấn đang ngồi cùng nhau ở dãi bàn trước ,thấy cô ,rất tự nhiên mà chào hỏi.
Hà không trả lời ,chỉ nhếch miệng lên cười rồi kiếm cái bàn trống gần cuối ngồi xuống ,thế mà vẫn không thoát khỏi đám người đó ,không biết có phải cố ý hay không ,mà quá trời chỗ trống Dương lại đí xuống ngồi cạnh cô.
Muốn ngồi đâu thì tùy ,cô cũng chả quan tâm ,tập trung coi lại bài cũ .Dương thấy cô hờ hững không màng tới ,hắn ho nhẹ lên tiếng.
Thằng Nhiên nó không học chung bà hả.Nó học khác môn ,ở bên lớp bên kia kìa.Không ngẩn mặt ,Hà cúi đầu viết bài .
Từ lúc Dương bị Nhiên khiêu khích ,như có vết thẹo trong lòng phải hơn thua với cậu bằng mọi cách ,do hai năm trước cha mẹ làm ăn xa mới chuyển đi nơi khác ,bây giờ về rồi thì việc đó sẻ tiếp tục trở lại.
Việc thay đổi lớn nhất trong thời gian đó là Hà đã thân với Nhiên hơn trước ,hai người còn đang quen nhau làm
Dương khá là khó chịu ,chẳng là hắn không có cảm tình với Hà hay gì ,mà đối thủ mình ghét nhất lại cua được con nhỏ không ai nghĩ là con gái này ,thì rất bất ngờ.
- Mà bà với Vy cạch mặt nhau rồi hả ,bạn bè với nhau cả mà tha thứ cho nhau đi ,tui thấy Vy cũng ân hận lắm rồi.
Hà ngước lên nhìn Dương ,trong đầu nghĩ " thằng này chắc bị điên rồi "
',ai cần tên ngoài cuộc này xen vào
chuyện của cô.
- Chà, qua bao năm mà ông vẫn còn thích con Vy nhỉ ,hơi tiếc ha ,nó quen thằng Tuấn mất tiêu rồi ,phải chi ông về sớm là ngon rồi.
Giọng cô ngoài chế giễu ra còn rất khinh thường nói với Dương .
Dương nghe xong thì xị mặt ,hắn đúng là rất thích mấy người có nét ngoài yếu đuối dễ thương ,Vy rất hợp với tiêu chuẩn đó .
Bà đừng nói vậy ,tui không có thích Vy ,chuyện của tui bà không biết thì đừng nói.Vậy chuyện của tui ông quan tâm làm gì ,con Vy nó tốt vậy thì ông cứ chơi với nó ,đừng làm phiền tui học hành .Hà không khách sáo phản bát lại ,rảnh quá hay sao mà phân trần ,mấy vụ bạo lực học đường ,cô là người hiểu hơn ai hết ,nếu yếu đuối cô đã không tồn tại nổi ở đó rồi ,tha thứ con khỉ.
Từ đó về sau ,Dương không dám ngồi gần cô nữa ,thấy cô tránh như tránh tà ,càng khỏe cô được không gian yên tịnh.
Còn Vy vẫn đang ủ mưu làm gì đó sau lưng Hà ,mà mãi chưa làm được.
Quán tạp hóa của mẹ Hà sáng sớm rất đông khách ,mọi thông tin cũng đều được nghe từ đây ,thiếm Ngọc thở dài than ngắn với mấy cô trong xóm hết lời ,rằng sau khi Ngân về nhà chồng thì ăn không ngon ngủ không ngon ,ốm o gầy mòm mỗi ngày.
Mấy cô bác lớn tuổi rất có kinh nghiệm ,nên chỉ nói đó là do nghén bầu mà thôi ,không sao hết ,thiếm Ngọc cứ than lên than xuống đầy phiền muộn ,mẹ Hà thấy thế mới nói với thiếm Ngọc hay tới nhà ông nội coi thử xem .
Thiếm Ngọc vẫn cái tật cũ ,chề môi nói mẹ cô mê tín quá ,thời buổi này khoa học tân tiến có gì thì đi bệnh viện ,hở tí là đi kiếm thầy ,định nói giúp thôi ,ai ngờ còn bị thiếm ấy giáo huấn một trận ,mẹ Hà không nói gì nữa chỉ lủi thủi đi vào.
Hà cũng vừa mới tới ,thấy mẹ buồn thiu cô tiến lên hỏi thăm.
- Mẹ sao vậy ,có bệnh thì con chở đi bệnh viện.
Mẹ thở dài ,lắc đầu trả lời.
- Mẹ không sao ,hồi nảy thiếm Ngọc kể chuyện......
Sao khi nói xong ,mẹ lại thở dài hơn nữa ,cô nghe cũng cạn lời ,nhưng cô không thể nhào tới nhà người ta nói rằng có hồn ma đang đeo đuổi được ,lúc đó chắc cô bị người ta chửi là đồ khùng mất.
- Kệ đi mẹ ơi ,chuyện nhà họ mà ,mình cũng là có ý tốt thôi .
Tình trạng sức khỏe Ngân thật sự rất tệ ,không biết vì sao mà cô ta lun cm thấy lạnh toát, c và vai đều rất nặng nề ,đôi khi còn khó thở muôn phần.
Cuộc sống bình yên của Hà cứ thế trôi qua ,cho tới một ngày cô đang ở nhà Nhiên ,cùng cậu giải bài tập thì bất ngờ gia đình thiếm Ngọc tới.
Nhiên dặn cô cứ bình thường ,cậu sẻ ra tiếp bọn họ ,cô cũng tò mò nên ra nhà trước xem sau.
- Ông nội con có ở nhà không.
Thiếm Ngọc mặt mày biến sắc ,sốt ruột hỏi Nhiên.
- Ông nội con đi du lịch rồi ,có chuyện gì không thiếm.
Cậu hỏi theo lẻ thường thôi ,trong tầm mắt cậu vẫn hiểu chuyện gì xảy ra.
Nghe thế ,thiếm Ngọc càng nóng nảy hỏi dồn.
- Chừng nào ông nội con về ,con gái thiếm đang bị bệnh định nhờ ông con cứu giùm.
Đưa mắt sang Ngân ,cậu lại quay lại thiếm Ngọc đáp.
- Con được ông nội chỉ dạy ,có thể giúp Ngân ,nếu thiếm tin con sẻ cứu.
Thiếm Ngọc và chồng Ngân nhìn nhau do dự ,dù gì Nhiên vẫn là thằng nhóc không đáng tin tưởng ,nhưng Ngân bắt đầu khó chịu ôm bụng khóc lóc ,cầu xin mẹ mình mau đồng ý đi ,cô ta thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Hà đứng một bên không dám nhìn thẳng vào Ngân ,chưa đầy một tháng sau khi cưới ,Ngân không khác gì cái xác khô ,tay chân ốm một cách kỳ lạ ,gương mặt thì hốc hác tới xanh xao ,cái bụng bầu mới có mấy tháng mà to như cái trống ,tưởng tượng đụng vào có thể vỡ ra không chừng.
Nhiên vẫn chưa hành động ,cậu cần lời đồng ý của thiếm Ngọc ,người ta thường nói miệng lưỡi không xương nhiều đường lắc léo ,mà thiếm Ngọc có cái miệng như thế ,chuyện có nói không chuyện không nói có ,cậu sẻ hết mình cứu giúp ,nhưng ai biết qua lời thiếm ấy ,cậu thành ra cái dạng gì.
- Nhanh lên đi thiếm ,Ngân có thể sẻ chết vì sự chần chừ của thiếm đấy.
Nhiên liếc nhìn mấy người đó ,tay cậu đã cầm pháp khí sẵn rồi ,cũng đã thắp nhanh bàn thờ tổ để phù hộ ,chỉ chờ lời đồng ý của người thân nạn nhân mà thôi.
- Làm đi ,nếu mầy làm không hết ,tao sẻ báo công an bắt hai ông cháu mầy.
Đó cũng là lời thiếm Ngọc nói ra đấy ,Hà ngơ ngác nhìn người phụ nữ trung niên trơ tráo này ,người ta làm giùm cho con bà đấy .
Y như cậu nghĩ ,vung tay một cái tà linh trẻ con kia bị cậu hất ra khỏi người Ngân ,cậu nhìn nó rồi thương lượng.
- Em bé ,đừng quấy nữa ,coi như không có duyên phận làm con với người ta ,anh biết em rất hận nhưng tích tụ oán khí quá nhiều em sẻ trở thành quỷ ,không thể siêu thoát đầu thai ,nghe lời anh ,buông bỏ oán niệm anh sẻ giúp em có thể đầu thai vào kiếp sau suôn sẻ
Người thường làm sao có thể thấy ma ,mấy người kia thấy cậu nhìn vào không trung nói chuyện thì buồn cười lên tiếng ,nhất là chồng của Ngân ,nói nhỏ là cậu đang giả thần giả quỷ lừa tiền.
Nhưng đương sự như Ngân thì hiếu rõ hơn ai hết ,cô ta sợ sệt co rúm một góc ,vì đứa con trước căn bản không phải là của người chồng hiện tại ,mà là của bồ cũ đã chia tay năm mười sáu tuổi.
Đứa trẻ đen ngòm thét lên một tiếng chói tay ,rồi hung dữ nhìn Nhiên.
- Đồ..ngu...ngốc...,cô ta...phá bỏ ta...còn cho thai...ra...ở trong nhà...vệ sinh..,khốn kiếp..tới mức còn xả nước...cho ta trôi tụt...vào mấy cái cống bẩn thỉu ,cô ta nghĩ sẻ...giống như những người khác...làm thế là xong chuyện, nhưng ta khó khăn lắm...mới đến được nhân gian này...chưa mở mắt lại bị đi xuống trở lại...ta không cam tâm.
Tiếng nói đứt quãng ,âm thanh như bì rè phát ra từ thứ đen ngòm đó ,Hà không chịu nổi phải bịt tai lại .Nhiên chậc một tiếng nhìn về phía Ngân ,điều nó nói cậu cũng hiểu ,giờ phải làm sao đây ,giết ma là điều đại tội ,cậu phải cố gắng giảng giải tiếp .
- Bé con ,em không nên nghĩ như thế ,có thể là em vô duyên hoặc cô ta không xứng làm mẹ của một đứa trẻ tốt như em ,ngoan nào ,tương lai em có thể đầu thai vào gia đình tốt hơn ,trân trọng và yêu thương em rất nhiều ,buông bỏ đi bé con ,đừng vì chút oán niệm mà từ bỏ sau này ,em hiểu anh nói gì mà đúng không.
Ánh mắt đỏ rực bé nhỏ kia dần chùn xuống ,dù sao nó vẫn là một đứa trẻ mà thôi ,nếu nó hại người chắc chắn sẻ bị sứ giả bắt vào địa ngục ,thấy oán khí dần tiêu bớt cậu lại nói tiếp.
- Anh sẻ đọc chú ,giúp em lên đường bình an ,nào nhắm mắt lại ,buông bỏ chấp niệm linh hồn em sẻ trở nên nhẹ nhàng hơn.
Trong một màn trước mắt ,không ai thấy được gì ngoài Hà và Nhiên ,cậu niệm chú trong miệng ,cùng lúc linh hồn đứa trẻ không còn đen xì nữa mà trở về trắng nõn như lúc mới gặp ,biến mất vào khoảng không .
Bây giờ còn lại mấy người này ,bị hút bớt dương khí nên Ngân có thể suy nhược một thời gian ,cậu cũng tặng họ lá bùa bình an ,mong đứa trẻ trong bụng sẻ bình an vô sự ,chắc là mọi việc quá đơn giản nên gia đình thiếm Ngọc khinh Nhiền ra mặt.
Còn nói mấy lời xúc phạm tới cậu ,Hà bực mình lắm định xông tới nói lý lẽ với bọn họ thì bị cậu ngăn lại .
- Thôi bỏ đi Hà ,biết hay không tự Ngân sẻ hiểu ,còn mấy người kia miệng là của họ mà ,tui đâu cấm được.
Cô bức xúc lắm ,vẫn cố cãi lại.
- Ông nghe không ,nhất là cái thằng chồng ,nhìn cái bản mặt đó là muốn đấm cho vài phát rồi ,phải chi quay phim lại được tui cũng muốn nó chống mắt lên coi ,còn bà thiếm Ngọc già rồi mà ăn nói chuyện vậy đó ,coi tức không.
Cậu phì cười ,kéo cô vào trong rót thêm cho ly nước.
- Ma thì làm sao quay phim lại được ,mấy chổ xuất hiện tà ma từ trường sẻ bị nhiễu ,camera xịn chưa chắc quay lại được ,mấy cái điện thoại mình có là gì đâu.
Uống hết cả cốc nước ,cô vẫn chưa hết bực mình ,nhưng cậu đã nói vậy thì thôi ,cô không nói nữa .
Mấy cái chuyện của Ngân ,cậu tính cái là ra ,nhưng chuyện riêng người ta cậu không tiện nói thẳng ,chỉ nói mé mé thôi ,ai biết đâu lỡ thù hằng gì đủ thừa cậu ,thì lại khổ.
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv