Không chỉ riêng Dư Vãn, ngay cả khán giả trong livestream cũng đều cảm động.
【Các em nhỏ dễ thương quá, tổ chương trình làm ơn đăng thông tin liên hệ của trại trẻ đi, tôi muốn quyên góp.】
【Tôi quyên hai thùng sách!】
【Chị Dư chu đáo quá, chị ấy rất quan tâm đến các em nhỏ, tôi phải theo dõi chị ấy thôi!】
Rời khỏi trại trẻ, Dư Vãn quyết định rằng sau khi chết, cô nhất định sẽ dành hết tiền để làm từ thiện.
Buổi ghi hình thăm đoàn phim kéo dài hai ngày cũng kết thúc, sáu người lại tụ tập về một chỗ.
Cặp đôi Tạ Hãn và Tống Nghiên nhận được phản ứng khá tích cực, tuy không nóng bằng Dư Vãn và Lục Trầm, nhưng cũng đã lọt top tìm kiếm một lần.
An Bác và Bạch Kỳ thì không cần nói, cảm giác cặp đôi gần như không có, phản ứng của cư dân mạng cũng bình thường.
"Sau hai ngày cùng nhau, tin rằng mọi người đã có hiểu biết sâu hơn về người mà mình cảm mến. Chúng ta sẽ bắt đầu vòng bỏ phiếu thứ hai ngay bây giờ!"
Các khách mời lần lượt bỏ phiếu.
Đạo diễn lần này không vòng vo mà công bố kết quả ngay lập tức.
Nam khách mời và Tống Nghiên mỗi người được một phiếu, Dư Vãn hai phiếu, Bạch Kỳ không có phiếu nào.
Hai lần liền không có phiếu, Bạch Kỳ khó chịu đến mức cứ cầm mãi chiếc váy.
Đạo diễn cười ra mặt và kích động tình huống "Xem ra cô Dư Vãn của chúng ta vẫn rất được yêu thích, cả hai lần bỏ phiếu đều dẫn đầu."
Bạch Kỳ ngay lập tức đỏ mắt, khóc lóc chạy ra ngoài.
Dư Vãn cạn lời: "Chỉ có một phiếu thôi, làm gì mà dẫn đầu xa thế?"
Đạo diễn không quan tâm, ông chỉ muốn tạo xung đột, vì như vậy chương trình mới có thêm kịch tính.
【Nói như vậy thì An Bác cũng bỏ phiếu cho Dư Vãn sao? Không lẽ anh ta thích Dư Vãn thật?】
【An Bác quá đáng quá, tội cho Kỳ Kỳ nhà chúng tôi.】
【Đây là chương trình hẹn hò, bỏ phiếu cho cô gái mình thích chẳng phải là điều rất bình thường sao? Vậy mà cũng bị chửi cho được. Đừng có làm quá lên!】
Nghĩ đến việc Lục Trầm lại bỏ phiếu cho Dư Vãn, tay của Tống Nghiên siết chặt lại, ánh mắt lóe lên một tia ghen ghét.
Bạch Kỳ được quản lý dỗ dành quay trở lại, đạo diễn cũng công bố phần tiếp theo.
"Tổ chương trình sẽ phát cho mỗi khách mời một nhiệm vụ bí mật. Thứ tự hoàn thành nhiệm vụ sẽ quyết định thứ tự chọn nguyên liệu cho bữa tối."
"Tất nhiên, nhiệm vụ phải được thực hiện bí mật, nếu bị người khác đoán ra thì sẽ bị xếp cuối!"
Dư Vãn theo nhân viên bước vào căn phòng nhỏ, nhìn lướt qua nhiệm vụ và đứng sững tại chỗ.
Nhiệm vụ là phải đút nho cho ba nam khách mời ăn, sau đó hỏi một trong số họ: Nho ngọt hay tôi ngọt?
"Nhiệm vụ này chắc là để làm khó nhau chứ?"
【Nhìn phản ứng của chị Dư, cười c.h.ế.t mất, tôi tò mò quá, nhiệm vụ là gì vậy nhỉ?】
【Tổ chương trình có phần giữ bí mật quá rồi, chuyện gì mà chúng tôi - những khán giả trả tiền không được xem chứ?】
Dư Vãn bước ra khỏi phòng, những người khác cũng có vẻ mặt khá phức tạp. Cô đột nhiên cảm thấy không còn lo lắng nữa, chắc mọi người cũng gặp nhiệm vụ khó khăn giống mình.
Dư Vãn vào bếp lấy một chùm nho, vừa ăn vừa suy tính.
An Bác ngồi yên lặng ở bên cạnh, Dư Vãn đột nhiên nảy ra một ý.
Cô đưa chùm nho về phía anh: "Muốn thử không?"
An Bác được bắt chuyện thì lập tức trở nên ngượng ngùng rõ rệt.
"Không... không cần đâu."
"Ngọt lắm, đây là chùm cuối cùng rồi, thực sự không muốn thử một quả à?" Dư Vãn tiếp tục dụ dỗ.
An Bác rõ ràng không biết cách từ chối người khác, mặt đỏ bừng, gật đầu: "Vậy thì thử một chút."
Ngay lập tức, trên gương mặt Dư Vãn nở nụ cười rạng rỡ, cô lén giấu một quả nho trong tay.
An Bác bẻ lấy một chùm nhỏ, cầm một quả định cho vào miệng.
Đúng lúc đó, Dư Vãn nhanh tay bật quả nho trong tay về phía miệng của An Bác.
Dư Vãn cười híp mắt, những lần luyện b.ắ.n ná lúc nhỏ của cô không hề phí công, cuối cùng cũng có dịp sử dụng.
An Bác đột ngột ăn hai quả nho, người ngơ ngác, thậm chí quên cả nhai.
【Cái gì đen đen vừa vụt qua thế nhỉ? Chị Dư giỏi thật, b.ắ.n chuẩn thế!】
【An Bác: Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì đây?】
Dư Vãn thản nhiên rút tay về: "Xin lỗi nhé, đột nhiên nhớ đến trò chơi b.ắ.n bi lúc nhỏ, không nhịn được mà b.ắ.n một cái. Anh chắc là không phiền chứ?"
"Không sao." Giọng của An Bác vẫn có chút không rõ ràng.
【Cười c.h.ế.t mất, b.ắ.n bi á, chị Dư thật sự dám nói mà.】
【Ai hiểu cho, An Bác ngốc quá, anh ấy thực sự tin luôn kìa.】
【Chị Dư đúng là tài giỏi, nói dối mà mặt không biến sắc, còn chẳng cười nữa!】
Hoàn thành một phần ba nhiệm vụ, Dư Vãn chuyển mục tiêu sang Lục Trầm. Dù sao thì anh cũng trông có vẻ dễ tiếp cận hơn.