Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!

Chương 37


Trước Tiếp
Trước Tiếp

 

Nhưng tình huống lúc đó quá cấp bách, mong muốn cứu người đã lấn át mọi suy nghĩ, khiến cô không còn thời gian để do dự.

 

Bởi chỉ cần chần chừ thêm một chút, cô gái kia sẽ càng thêm nguy hiểm.

 

Dư Vãn gắng sức bơi lên, tay kia còn phải gánh thêm trọng lượng của cô gái, dần dần cô cảm thấy kiệt sức.

 

Việc thiếu oxy trong thời gian dài cũng khiến đầu óc cô trở nên mơ hồ, ngay khi không thể chịu nổi nữa, Dư Vãn liền cắn mạnh vào đầu lưỡi của mình.

 

Cơn đau giúp Dư Vãn tỉnh táo trở lại, cô cố gắng dồn hết sức lực, cuối cùng đưa cả hai người lên khỏi mặt nước.

 

Hai người họ thở hổn hển, từng ngụm không khí tràn vào khiến cảm giác lửa đốt trong phổi của Dư Vãn dần thuyên giảm.

 

Sau khi tạm nghỉ một lúc, Dư Vãn liền kéo cô gái bơi về phía bờ.

 

Lúc này, đội cứu hộ cũng đã tới nơi và đang bơi về phía họ.

 

Dù đã bơi được một nửa quãng đường, một cơn đau nhói bất ngờ truyền tới từ dạ dày của Dư Vãn, rồi ngay sau đó, toàn thân cô dường như mất hết sức lực.

 

Dư Vãn cố gắng vung tay để tiếp tục bơi, nhưng dẫu thế nào, cô cũng không thể nhấc nổi cánh tay.

 

Cơ thể cô không ngừng chìm xuống, mí mắt ngày càng nặng trĩu, cuối cùng, cô ngất đi.

 

Lục Trầm lo lắng tìm kiếm bóng dáng Dư Vãn, nhưng trên mặt nước không còn thấy cô đâu nữa.

 

Tim anh thắt lại, hít một hơi thật sâu rồi lao mình xuống dòng nước.

 

 

---

 

Trong bệnh viện.

 

Dư Vãn từ từ mở mắt, đôi mắt đã khép chặt quá lâu nay bị ánh sáng trắng làm cho nhức nhối.

 

Cổ họng cô khô khốc, đau đớn như có lưỡi d.a.o cứa qua.

 

“Nước...” Dư Vãn chỉ kịp thốt ra một từ, rồi cơn đau khiến cô không thể nói tiếp được nữa.

 

Ngay sau đó, môi cô được một vật cứng lạnh chạm vào, dòng nước mát từ từ chảy vào.

 

Người đút nước cho cô cực kỳ cẩn thận, sợ cô bị sặc.

 

Uống được nửa cốc nước, cuối cùng Dư Vãn cảm thấy khá hơn đôi chút, nhưng vẫn đau đến mức không thể thốt nên lời.

 

Cô cảm thấy khắp người không thoải mái, chẳng bao lâu lại thiếp đi.

 

Khi tỉnh lại lần nữa, trời đã tối đen.



 

Dư Vãn chầm chậm ngồi dậy, ngay lập tức nhìn thấy Lục Trầm đang ngồi bên cạnh, một tay chống đầu, ngủ gật.

 

Ánh mắt Dư Vãn trở nên dịu dàng hơn, cô không gọi anh, chỉ lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của anh.

 

Dưới mắt Lục Trầm là những quầng thâm, mái tóc vốn luôn được chải chuốt gọn gàng giờ rối tung, anh vẫn mặc bộ đồ từ lúc ghi hình chương trình, giờ đây đã nhăn nhúm không chịu nổi.

 

Dư Vãn nhìn ngây người, Lục Trầm đã mở mắt từ lúc nào.

 

Gương mặt anh lộ rõ sự vui mừng, nhưng vẫn cố tình hạ giọng.

 

“Em cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không, có cần anh gọi bác sĩ không?”

 

Dư Vãn lắc đầu: “Em đã hôn mê bao lâu rồi?”

 

“Ba ngày.” Lục Trầm đáp.

 

Dư Vãn không khỏi mở to mắt kinh ngạc, không ngờ đã trôi qua lâu đến vậy.

 

Nhìn Lục Trầm thế này...

 

Chẳng lẽ suốt ba ngày qua, anh đã ở đây chăm sóc cô?

 

Trong lòng Dư Vãn là một mớ cảm xúc hỗn loạn, nhưng một cốc nước đã xuất hiện trước mặt cô.

 

“Uống chút nước cho đỡ khô họng đi.”

 

Dư Vãn nhận lấy cốc nước, trái tim đập loạn nhịp.

 

Cô cúi đầu, dùng việc uống nước để che giấu cảm xúc lúc này.

 

Bầu không khí rơi vào im lặng, chẳng bao lâu sau, Lục Trầm không thể chịu được nữa mà lên tiếng trước.

 

“Đã bao lâu rồi?”

 

Dư Vãn ngạc nhiên không hiểu, hỏi lại: “Cái gì đã bao lâu?”

 

“Bệnh của em.” Lục Trầm hít sâu một hơi.

 

Dư Vãn theo phản xạ bối rối trong giây lát, sau đó cố tình tỏ vẻ thản nhiên: “Cũng lâu rồi, anh không nhắc thì em cũng quên mất.”

 

Nhưng Lục Trầm không trả lời, anh chỉ nhìn Dư Vãn thật sâu.

 

Dư Vãn không kìm được mà ngẩng đầu lên, từ đôi mắt của anh...

 

Nụ cười của cô dần tắt, cô ngồi lặng yên, không nói lời nào.

 

“Đau không?” Trong mắt Lục Trầm thoáng qua một tia xót xa.

 

Dư Vãn lắc đầu, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.

 

Nhưng qua ánh mắt của anh, cô biết sự giả vờ của mình vụng về đến mức nào.

 

“Thực sự rất đau.” Dư Vãn thừa nhận.

 

Ngay giây sau, tầm nhìn của cô bị che khuất, cơ thể cô rơi vào lồng n.g.ự.c rộng lớn của anh.

 

“Em định giấu mọi người cả đời sao?”

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat