Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian
Chương 44
Nói xong một câu này cô lại tiếp tục im lặng. Thiếu niên liên tục thử bắt chuyện cũng không thấy nhụt chí, cậu ấy nhìn quanh khắp nơi rồi bỗng bỏ lại một câu "Chờ tôi một chút!" Sau đó vội vàng chạy đi.
Miyazaki Chihiro không hề phản ứng, cô chỉ lo đứng đó với tâm trạng hơi hoảng hốt. Trên con đường yên tĩnh chỉ còn tiếng gió gào thét, nó lao đến trước mặt cô với khí thế thề muốn cướp đoạt hết độ ấm trên người, đầu ngón tay cứng đờ vì lạnh của cô khẽ giật, ngay sau đó, thiếu niên chạy quay lại rơi vào tầm mắt cô, cậu ấy mạnh mẽ nhét ly trà sữa nóng hầm hập vào tay cô.
"Lucky!" Vẫn là nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, cậu ấy chỉ cốc giấy: "Mua được cốc trà sữa cuối cùng của cửa hàng đang chuẩn bị đóng cửa! Là ca cao nóng 100% đường, chắc bạn không ghét chứ?"
Miyazaki Chihiro mím môi, nhiệt độ của cố trà sữa truyền vào hai tay, cô nhìn cậu ấy với vẻ mặt khó bề phân biệt cảm xúc. Thiếu niên tự nhiên cười chỉ vào chính mình.
"Tôi tên là Itadori Yuji! Bây giờ không tính là người lạ đi?"
Miyazaki Chihiro vô thức cắn chặt răng, kìm nén cảm xúc đang phập phồng kịch liệt, rủ mắt không nói.
Itadori Yuji không nhận được câu trả lời của cô nhưng lại nhận được cuộc gọi gọi đến, đầu bên kia điện thoại, tiếng của con gái thúc giục cậu ấy mau đến chỗ mình.
"A, xin lỗi chị Mei Mei! Em đến ngay đây!" Cậu ấy vội vàng xoay người.
Miyazaki Chihiro cúi đầu nhìn đôi chân kia, rõ ràng cậu ấy đã chạy được vài bước nhưng lại dừng.
"... Tôi đi học ở trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Tokyo, có rảnh có thể đến tìm tôi nhé!"
Tiếng nói mang theo ý cười rộng rãi rơi vào tai, dù không ngẩng đầu nhìn cô cũng biết nhất định cậu ấy đang phất tay tạm biệt mình.
Tiếng bước chân vội vàng rời xa, nước mắt thấm ướt khuôn mặt của Miyazaki Chihiro, cô nắm chặt cacao nóng, không nhịn được ngẩng đầu.
Itadori Yuji đã đi vào đêm tối, chỉ có chiếc mũ màu đỏ là có thể lờ mờ thấy được, nhưng chỉ giây lát sau cũng biến mất hoàn toàn.
Ngón tay hơi siết chặt vào thành cốc, cô để mặc nước mắt tràn ra, ngửa đầu uống một ngụm cacao ngọt ngào.
Dường như 100% đường làm vị giác bị tê mỏi, khiến cho cảm giác đau đớn cũng cùng giảm đi.
Cô uống một hơi hết sạch rồi cầm chiếc cốc dần hạ nhiệt độ sau khi trống không đi ra ngoài. Lúc đi qua góc đường, cô ném chiếc cốc không vào thùng rác, vừa lau nước mắt vừa hít sâu một hơi.
"Lần này... Đi chết vì cốc ca cao nóng này vậy."
Tiếng nói lẩm bẩm trôi ra sau, Miyazaki Chihiro đón gió đi vào trong 'Màn' đang bao quanh Shibuya.
Lướt qua kết giới chỉ vây nhốt người thường, bỏ lại đám người đang khủng hoảng, cô đi một đường xuống dưới, hơi dừng bước trước tầng 'Màn' thứ hai.
Hai ngón tay khép lại, chú văn được nói ra khỏi miệng.
"Sinh ra từ bóng đêm, đen hơn bóng tối. Thanh tẩy ô uế."
Một 'Màn' thứ ba giáng xuống bên ngoài 'Màn' thứ hai mà kẻ địch tạo ra, điều kiện lập ra là: không hạn chế bất cứ người thường hay thuật sư nào ra vào, chỉ riêng Gojo Satoru không được đi vào.
Tiếng gió thổi vù vù, vạt áo tung bay, Miyazaki Chihiro nhảy xuống con đường dành cho tàu điện ngầm.
Hai bên đường đầy người thường chen chúc, cô bình tĩnh thẳng lưng đi đối mặt với nhóm chú linh đặc cấp phía trước.
Jogo, Hanami, cùng với Choso – người đứng đầu chú thai Cửu Tướng Đồ, nhìn dáng vẻ anh ta không có chút tinh thần gì cả.
Hai bến đối diện nhau, đám chú linh nghi ngờ không hiểu, Miyazaki Chihiro lạnh lùng nói.
"Gojo Satoru sẽ không tới."
Chú lực hùng hồn hội tụ trong tay, vài giây sau hóa thành thanh wakizashi nửa trong suốt, cô đứng thẳng tắp như ngọn núi cao, giơ tay vung đao...
Ánh đao như sấm sét giáng thế, chém thẳng vào Jogo và Hanami!
*
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên sau đó vụt tắt, ga tàu điện yên tĩnh như chết, chỉ còn tiếng rên rỉ nho nhỏ của người bị thương nặng vọng lại mơ hồ.
Thi thể của chú linh đặc cấp Hanami ngã xuống bên chân, nó đang dần dần hóa thành hư vô. Miyazaki Chihiro không buồn nhìn lại, cánh tay tàn khuyết khẽ giật nhẹ, cô muốn che vùng bụng bị cháy đen nhưng lại cảm thấy không cần thiết, bèn từ bỏ giữa chừng.
... Có lẽ Jogo chỉ bị thương nhẹ... Choso không sao cả, cái này thì không cần lo lắng.
Nghịch chuyển thuật thức mới nhập môn không lâu đã không còn tác dụng, cô mất lực dựa ra sau, bị thi thể chồng chất sau lưng đỡ dậy.
Nếu thầy ở đây, chắc có thể bảo vệ được nhiều người thường hơn nữa... Đáng tiếc, năng lực của cô không đủ, nếu muốn tính toán thương vong của trận chiến này thì rõ ràng bên phía con người bị thua triệt để...
Dòng suy nghĩ trong lúc sắp chết dao động không chừng, trong lúc hoảng hốt, cô nhận thấy có vài người đang đến gần đây.
Là mọi người ở Cao Chuyên đánh vỡ 'Màn' tiến vào điều tra.
Gojo Satoru đi tuốt đằng trước, anh nhảy xuống một trạm đổ nát, bước lên đường tàu. Miyazaki Chihiro cố gắng nhìn theo, dùng hết sức lực cuối cùng mỉm cười với anh, nhưng mà máu đã chảy khắp mặt cô, đến má lúm đồng tiền cũng đựng đầy máu, e rằng anh không nhìn thấy rõ được nụ cười rất khẽ này.
"Cẩn thận... 'Geto Suguru'..." Biết rõ sau khi chết tất cả sẽ khởi động lại, cô vẫn không nhịn được làm việc vô ích, nhẹ giọng nhắc nhở: "Ngục môn cương..."
Itadori Yuji giật mình khi nhận ra là cô, cậu ấy muốn tới gần như bị Gojo Satoru ngăn lại. Miyazaki Chihiro bình tĩnh liếc nhìn bọn họ một cái, tầm mắt ngày càng nhòe đi, đầu chậm rãi gục xuống.
Nỉ non lời di ngôn để lại nhỏ tới mới chỉ mình cô có thể nghe được.
*
... "Cacao... Rất ngọt."
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv