Mạo Danh Song Sinh

Chương 18


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Dứt lời, Nhạc Bắc Vũ xoay người bước trở ra, đóng sầm cửa lại như lời tuyên chiến với người còn lại.

- "Bá Hiên, tôi không ngờ người anh em song sinh của Nam Vũ lại là hạng người như thế? Suýt chút nữa, tôi đã bị nó dắt mũi mà hiểu sai về Nam Vũ."

Phạm Chính Đông lắc đầu bất lực, trầm giọng lên tiếng nói. Ngay lập tức, Tiêu Bá Hiên với vẻ mặt chẳng hề biến sắc bởi lẽ ông đã quá quen với con người Nhạc Bắc Vũ mà trầm giọng nhàn nhạt đáp:



- "Không có đứa trẻ hư hỏng nếu như môi trường và cách giáo dục không tác động lên nó. Bắc Vũ trở nên như vậy đều là do bị đầu độc tư tưởng muốn trở thành độc nhất từ Nhạc gia mà ra cả."

Quay trở về phía Bạch Chu Ân, ngay khi mặt trời lên trên đỉnh đầu. Ánh nắng từ phía bên ngoài chiếu rọi vào phòng khiến cô không chịu được mà hé mắt, khẽ vươn vai ngồi dậy. Ngay khi cô đang đưa tay dụi dụi mắt thì một bóng lưng cao ráo tiến về phía cửa sổ, nhẹ nhàng kéo lại rèm nhằm che đi ánh sáng khó chịu đó. Nhạc Nam Vũ nở nụ cười hạnh phúc nhìn cô vợ nhỏ ở phía giường, cất giọng ôn nhu nói:

- "Em ngủ thêm một chút nữa đi. Bây giờ vẫn còn sớm mà."

Sớm mà anh nói hiện cũng đã hơn tám giờ. Sau khi nhìn đồng hồ, Bạch Chu Ân bỗng trở nên lúng túng. Cô hất tấm chăn đang đắp trên người sang một bên, định bước xuống giường liền cảm nhận cơn đau ê ẩm, bất giác kêu lên một tiếng.

- "Ui da."

Cảm nhận cả người Bạch Chu Ân sắp sửa té ngã, Nhạc Nam Vũ nhanh chóng chạy đến ôm lấy người cô mà bế ngược trở lại giường trước sự vùng vẫy vô ích của cô vợ nhỏ. Anh cất giọng ôn nhu nói:

- "Đêm qua em tốn sức khá nhiều nên cần nghỉ ngơi ở trên giường."

Nghe đến đây, Bạch Chu Ân vội vàng cúi người nhìn xuống thì phát hiện bản thân đã thay quần áo mà trở nên ngượng ngùng, lắp bắp hỏi:

- "Anh....anh thay đồ giúp em sao?"

Liền lập tức, Nhạc Nam Vũ với vẻ mặt thành thật, dõng dạc lên tiếng đáp:

- "Đúng vậy. Sau khi em kiệt sức ngủ thiếp đi, anh đã tự tay giúp em vệ sinh bên dưới và cả lau người cho em."

Hai má Bạch Chu Ân đỏ bừng ngay khi nghe những lời này. Cô xấu hổ đến mức chỉ biết lấy tấm chăn trùm đầu nhằm giấu đi sự ngượng ngùng lúc này. Tuy nhiên, bên tai cô lúc này truyền đến giọng nói vô cùng ấm áp từ phía người ngồi cạnh:

- "Em đã là vợ anh thì chuyện đó không có gì phải xấu hổ. Kể cả việc giặt nội y cho em, đối với anh chỉ là chuyện bình thường."

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat