Ngụy Trang Bạch Liên Hoa

Chương 5


Trước Tiếp
Trước Tiếp

"Cậu định đi đâu?"

"Lên phòng" cậu thản nhiên đáp

"Cậu lại đây"

Cậu không hiểu hắn muốn làm gì, nhưng vẫn đi đến chỗ hắn

Hắn đột ngột lấy tấm thẻ ra đưa cho cậu, cậu ngơ ngác nhìn tấm thẻ hắn đang đưa cho cậu

"Cầm lấy" giọng nói hắn có vài phần không kiên nhẫn

Cậu nhận lấy tấm thẻ từ trong tay hắn [ ý gì đây? chắc không phải chê mình phiền muốn đuổi mình đi đó chứ?]

"Tiền tiêu vặt, trong đó cũng chẳng có bao nhiêu" hắn nhìn cậu đang suy nghĩ linh tinh nói

Đôi mắt cậu bỗng sáng lên, đây là người đầu tiên sau khi bà cậu qua đời cho cậu tiền tiêu vặt, kể từ khi bà cậu mất chẳng còn ai tốt với cậu, cậu phải tự mình làm việc bán thời gian để kiếm tiền chi trả sinh hoạt mỗi ngày, nên hiện tại có người cho cậu tiền tiêu mà không cần cậu trả lại, khiến trong lòng cậu có chút cảm kích



Vừa cảm kích chưa được 2 giây những suy nghĩ linh tinh trong đầu cậu lại bắt đầu xuất hiện

[Tin đồn anh ta nghèo không biết là thật hay giả, mà kệ vậy mình cũng đâu phải chưa từng chịu khổ cực, mà quên mất mình chưa có phương thức liên lạc với anh ta, có nên giả vờ rồi trộm điện thoại của anh ấy không nhỉ, cơ mà mình là chồng anh ta mà, nếu trộm mà bị phát hiện sẽ mất mặt lắm, hay mình bỏ thuốc mê cho anh ta uống rồi lấy phương thức liên lạc]

Hắn nghe được suy nghĩ của cậu mà chỉ có thể ba chấm, hắn thật sự không biết mạch não của cậu đang nghĩ gì nữa

"Đưa điện thoại cậu đây" hắn thật sự không thể chịu đựng được những suy nghĩ linh tinh kia của cậu

Cậu nhìn hắn rồi lấy điện thoại ra đưa cho hắn

Hắn cầm lấy điện thoại từ tay cậu, sau đó nhập số điện thoại vào, sau đó trả lại điện thoại cho cậu

Cậu nhìn vào màn hình điện thoại vui vẻ vừa mỉm cười vừa nói "cảm ơn anh"

Nụ cười của cậu làm hắn khựng lại vài giây khi nhìn vào nụ cười đó, rõ ràng cậu đang cười rất bình thường nhưng trong mắt người khác nụ cười đó rất giống nụ cười của những kẻ sát nhân biến thái sau khi giết người được thỏa mãn vậy

[Cuối cùng cũng có được cách liên lạc với anh ta, vui quá, nhưng mình nên lưu tên gì đây, bảo bối? quá tầm thường, chồng yêu? quá bình thường, cục cưng hả? không có gì đặt biệt]

Sau hàng ngàn cái tên cậu suy nghĩ trong đầu, cuối cùng cậu cũng chọn được một cái tên mà bản thân rất hài lòng [tảng băng ngàn năm] cậu vừa suy nghĩ vừa lưu tên hắn vào điện thoại

Hắn nghe thấy cậu lưu tên hắn là tảng băng ngàn năm thì đen mặt, hắn cũng thật sự chịu thua trước lối suy nghĩ khác người này của cậu, thật sự mạch não của cậu người bình thường không thể nào hiểu nổi

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat