Kiều Sở Thành thấy Lâm An nói chuyện rất vừa tai .
" cô ta là con gái của lão quản gia "
À, bảo sao cô thấy quen mắt .
' anh có vẻ không không thích cô ta ?"
Lâm An hỏi với giọng chắc chắn .
còn phải hỏi "
Như chọc đúng chỗ ngứa, cái mỏ của Kiều Sở Thành hoạt động không ngừng . Đến khi điện thoại cô đổ chuông mới ngăn được cái miệng của anh
ta . Thấy cô có điện thoại Kiều Sở Thành biết ý tránh đi .
An An, chị đang ở chỗ LIN này . Tới đây . Có việc "
'gửi em định vị "
" nhanh lên, khẩn cấp "
"ừ "
Người gọi tới là Đoàn Ân . Cô nàng vừa được Lộ Nguyên đón từ sân bay về .
Lộ Nguyên đẩy vali gọn vào hỏi :
"bao giờ chị ấy qua ?"
"qua liền"
Cuộc điện thoại kết thúc, Lâm An định gọi báo anh một tiếng nhưng nghĩ anh chưa họp xong nên cô chỉ nhắn tin rồi xoay người qua Kiều Sở Thành nói :
" Tôi có việc . Đi trước "
" Hể, nhưng mà lão đại bảo tôi đi theo bảo vệ cô
" đi thôi "
Nghe vậy Kiều Sở Thành liền đi theo Lâm An xuống lầu . Anh ta gọi bừa một bảo vệ mang xe lên .
Porscher dừng lại trước mặt Lâm An . Cô mở cửa ngồi thẳng vào buồng lái, Kiều Sở Thành ngồi hàng sau . Lâm An nhấn ga lăn bánh rời đi .
Porscher lăn bánh lao vun vút trên đường . Kiều Sở Thành ngồi phía sau hết hồn trước tốc độ kinh hồn này . Tay siết chặt giây an toàn, mặt tái xanh cả lại . Biết thế này thì thà anh ta chịu phạt của lão đại còn hơn là lên xe cô . Nghịch ngu rồi .
Porscher phanh gấp dừng lại trước một biệt thự nhỏ . Đang đà đi nhanh bỗng thắng lại làm Kiều Sở Thành theo quán tính lao đầu về phía trước . Lâm An thản nhiên bước xuống xe cũng không để ý đến Kiều Sở Thành chật vật mở cửa chui ra nôn thốc nôn tháo . Anh ta lết đến cửa định theo cô đi vào thì hai gã áo đen từ đâu chui ra dang tay chặn lại . Kiều Sở Thành nói vọng vào :
" Cô Lâm, còn tôi ?"
"anh ở ngoài "
"hȧ ?"
Lâm An mất hút . Kiều Sở Thành ngồi " phịch " xuống nhìn cô được vào mà bản thân thì không mà chẳng biết làm sao nữa .