Sát Thủ 60 Ngày Giả Làm Vợ Đội Trưởng Đặc Nhiệm
Chương 40
Lam Chí Cường cười hài lòng, bất giác thở dài:
- Đới Tiến vốn là cảnh sát ngầm chuyên trà trộn vào các tổ chức tội phạm, vì vậy tin tức về gia đình người thân đều được cảnh sát bảo vệ rất kỹ! Đến cả ba cũng chỉ gặp vợ con anh ấy khoảng 6,7 lần gì đấy. Nhược Vũ khi ấy còn nhỏ, mắt to tròn xoe, tóc mềm mảnh, khuôn mặt giống y bố nó, sau đấy thì ba hay tin con bé bị thất lạc khỏi gia đình. Cảnh sát giúp Đới Tiến tìm kiếm mà chẳng có tin tức gì, đến tận khi anh ấy bị giết hại mà con gái vẫn chưa trở về.
- Gặp lúc vợ con còn nhỏ như thế, lại qua nhiều năm, thế mà ba vẫn nhận ra Vũ Vũ khi cô ấy bước vào Lam gia?
- Đúng là hơn 15 năm thì ba sẽ khó lòng nhận ra, nhưng khi nhìn thấy con bé là ba biết chắc là Đới Nhược Vũ! Vì con bé thật sự quá giống Đới Tiến, nên dù có giấy xét nghiệm ADN của Đới Lỗ hay không thì cũng chẳng sao.
Lam Tiễn im lặng, chẳng rõ có phải ba anh cảm thấy có lỗi với Đới Tiến, vì vậy tự huyễn hoặc bản thân đã tìm thấy con gái đồng đội mình, xem như để an ủi bù đắp? Bởi sự thật rằng, “Đới Nhược Vũ” hiện tại chỉ là giả mạo, thế thì cô giống Đới Tiến ở đâu? Ngồi thêm một lúc, anh xin phép ba về sở cảnh sát làm việc.
Trên đường lái xe, Lam Tiễn nghĩ đến một người. Đới Lỗi Ban nãy
nghe ba nhắc tới người này, anh mới sực nhớ, Đới Nhược Vũ giả mạo dễ dàng vượt qua kiểm tra của ba anh chẳng phải đều nhờ giấy xét nghiệm ADN của ông ta ư? Có lẽ nào Đới Lỗ cũng liên quan tới chuyện này? Việc cần làm bây giờ là phải tìm ra người đó!
Đột nhiên một bóng người thình lình lao ra ngay trước đầu xe quân sự, Lam Tiễn giật mình thắng cái két! Anh vội vàng mở cửa xe, bước tới chỗ người phụ nữ đeo khẩu trang, đội mũ tai bèo lụp xụp đang ngồi bệt dưới đất. Anh dìu cô ta đứng dậy, rồi cúi nhặt giúp túi xách.
Trong tích tắc, khi vị đại tá thiếu đề phòng thì cô ta liền chỉa họng súng vào lưng anh! Do cả hai đứng áp sát, súng bị tay áo giấu đi, nên người qua đường chẳng hề biếtmột cuộc uy hiếp ngầm đang diễn ra ngay trên phố.
Lam Tiễn đứng yên, lưng bị họng súng ép tới cẩn cẩn, liền liếc nhẹ con ngươi qua đối phương đứng đằng sau, cùng lúc nghe cô ta nói:
- Đừng lo, tôi không giết Lam đại tá đâu, chỉ là thay một người chuyển lời tới anh.
- Ai?
- Mục Thời Cảnh! Chắc Lam đại tá cũng đã điều tra về GOD rồi đúng chứ, vậy hẳn phải biết đó là một trong những lão đại của GOD.
- Vậy thì chuyển lời gì, nói mau đi!
- Quyết Ngọc, đó là tên thật của “Đới Nhược Vũ”, vợ hiện tại của Lam
đại tá. Cô ấy là sát thủ của GOD, do chính Mục lão đại nuôi dưỡng và đào tạo, thực hiện nhiều phi vụ ám sát thành công, với mật danh Seven! Lý do cô ấy giả mạo Đới Nhược Vũ chính vì nghe theo lệnh Mục lão đại, tiếp cận anh, khiến anh yêu cô ấy!
Lam Tiễn sững người trong vài giây, rất nhanh cất giọng khàn đục: “Lý do là gì?”.
- Xin lỗi, tôi chỉ có thể nói tới đây, đã làm phiền Lam đại tá rồi.
Nhanh như một cơn gió, cô ta biến mất tức thì! Lam Tiễn quay người lại nhìn quanh quất, chẳng còn thấy ai nữa ngoài dòng người đang ngược xuôi trên đường.
Người phụ nữ nọ sau khi núp vào nơi an toàn, liền lấy điện thoại ra gọi:
- Lão Cảnh, tôi đã chuyển hết lời của anh đến Lam đại tá rồi. Phản ứng thế nào ư? Anh ta vẫn bình tĩnh, nhưng nghe giọng nói thì hẳn rất sốc và khó chịu lắm.
Bên kia đầu dây, Mục Thời Cảnh nhoẻn miệng cười: “Tốt!”, xong cúp máy, thả nhẹ điện thoại lên bàn. Vừa rồi, Quyết Ngọc sau khi biết ra sự thật 9 năm trước thì đã khóc rất nhiều, sau đó tĩnh tâm trở lại, bảo rằng sẽ về sở cảnh sát! Chuyện báo thù Lam Chí Cường, cô cần thêm vài ngày suy nghĩ.
Mục Thời Cảnh không thể để Quyết Ngọc tiếp tục yêu Lam Tiễn, nên muốn cô kết thúc nhiệm vụ tiếp cận này, chỉ cần để cô biết “kẻ thù” giết cả nhà mình là ai.
Về phần Lam Tiễn, Thời Cảnh cố ý để chữ GOD trên mấy thùng gỗ buôn nội tạng vì biết chắc cảnh sát như anh nhất định sẽ tìm hiểu về tổ chức, tìm hiểu về hắn! Thậm chí lão đại này còn tiết lộ thân phận sát thủ của Quyết Ngọc cho Lam Tiễn biết.
Giờ đây, khi cả hai người đó đã biết rõ về đối phương thì sẽ khó mà ở cạnh nhau!
- Đới Tiến vốn là cảnh sát ngầm chuyên trà trộn vào các tổ chức tội phạm, vì vậy tin tức về gia đình người thân đều được cảnh sát bảo vệ rất kỹ! Đến cả ba cũng chỉ gặp vợ con anh ấy khoảng 6,7 lần gì đấy. Nhược Vũ khi ấy còn nhỏ, mắt to tròn xoe, tóc mềm mảnh, khuôn mặt giống y bố nó, sau đấy thì ba hay tin con bé bị thất lạc khỏi gia đình. Cảnh sát giúp Đới Tiến tìm kiếm mà chẳng có tin tức gì, đến tận khi anh ấy bị giết hại mà con gái vẫn chưa trở về.
- Gặp lúc vợ con còn nhỏ như thế, lại qua nhiều năm, thế mà ba vẫn nhận ra Vũ Vũ khi cô ấy bước vào Lam gia?
- Đúng là hơn 15 năm thì ba sẽ khó lòng nhận ra, nhưng khi nhìn thấy con bé là ba biết chắc là Đới Nhược Vũ! Vì con bé thật sự quá giống Đới Tiến, nên dù có giấy xét nghiệm ADN của Đới Lỗ hay không thì cũng chẳng sao.
Lam Tiễn im lặng, chẳng rõ có phải ba anh cảm thấy có lỗi với Đới Tiến, vì vậy tự huyễn hoặc bản thân đã tìm thấy con gái đồng đội mình, xem như để an ủi bù đắp? Bởi sự thật rằng, “Đới Nhược Vũ” hiện tại chỉ là giả mạo, thế thì cô giống Đới Tiến ở đâu? Ngồi thêm một lúc, anh xin phép ba về sở cảnh sát làm việc.
Trên đường lái xe, Lam Tiễn nghĩ đến một người. Đới Lỗi Ban nãy
nghe ba nhắc tới người này, anh mới sực nhớ, Đới Nhược Vũ giả mạo dễ dàng vượt qua kiểm tra của ba anh chẳng phải đều nhờ giấy xét nghiệm ADN của ông ta ư? Có lẽ nào Đới Lỗ cũng liên quan tới chuyện này? Việc cần làm bây giờ là phải tìm ra người đó!
Đột nhiên một bóng người thình lình lao ra ngay trước đầu xe quân sự, Lam Tiễn giật mình thắng cái két! Anh vội vàng mở cửa xe, bước tới chỗ người phụ nữ đeo khẩu trang, đội mũ tai bèo lụp xụp đang ngồi bệt dưới đất. Anh dìu cô ta đứng dậy, rồi cúi nhặt giúp túi xách.
Trong tích tắc, khi vị đại tá thiếu đề phòng thì cô ta liền chỉa họng súng vào lưng anh! Do cả hai đứng áp sát, súng bị tay áo giấu đi, nên người qua đường chẳng hề biếtmột cuộc uy hiếp ngầm đang diễn ra ngay trên phố.
Lam Tiễn đứng yên, lưng bị họng súng ép tới cẩn cẩn, liền liếc nhẹ con ngươi qua đối phương đứng đằng sau, cùng lúc nghe cô ta nói:
- Đừng lo, tôi không giết Lam đại tá đâu, chỉ là thay một người chuyển lời tới anh.
- Ai?
- Mục Thời Cảnh! Chắc Lam đại tá cũng đã điều tra về GOD rồi đúng chứ, vậy hẳn phải biết đó là một trong những lão đại của GOD.
- Vậy thì chuyển lời gì, nói mau đi!
- Quyết Ngọc, đó là tên thật của “Đới Nhược Vũ”, vợ hiện tại của Lam
đại tá. Cô ấy là sát thủ của GOD, do chính Mục lão đại nuôi dưỡng và đào tạo, thực hiện nhiều phi vụ ám sát thành công, với mật danh Seven! Lý do cô ấy giả mạo Đới Nhược Vũ chính vì nghe theo lệnh Mục lão đại, tiếp cận anh, khiến anh yêu cô ấy!
Lam Tiễn sững người trong vài giây, rất nhanh cất giọng khàn đục: “Lý do là gì?”.
- Xin lỗi, tôi chỉ có thể nói tới đây, đã làm phiền Lam đại tá rồi.
Nhanh như một cơn gió, cô ta biến mất tức thì! Lam Tiễn quay người lại nhìn quanh quất, chẳng còn thấy ai nữa ngoài dòng người đang ngược xuôi trên đường.
Người phụ nữ nọ sau khi núp vào nơi an toàn, liền lấy điện thoại ra gọi:
- Lão Cảnh, tôi đã chuyển hết lời của anh đến Lam đại tá rồi. Phản ứng thế nào ư? Anh ta vẫn bình tĩnh, nhưng nghe giọng nói thì hẳn rất sốc và khó chịu lắm.
Bên kia đầu dây, Mục Thời Cảnh nhoẻn miệng cười: “Tốt!”, xong cúp máy, thả nhẹ điện thoại lên bàn. Vừa rồi, Quyết Ngọc sau khi biết ra sự thật 9 năm trước thì đã khóc rất nhiều, sau đó tĩnh tâm trở lại, bảo rằng sẽ về sở cảnh sát! Chuyện báo thù Lam Chí Cường, cô cần thêm vài ngày suy nghĩ.
Mục Thời Cảnh không thể để Quyết Ngọc tiếp tục yêu Lam Tiễn, nên muốn cô kết thúc nhiệm vụ tiếp cận này, chỉ cần để cô biết “kẻ thù” giết cả nhà mình là ai.
Về phần Lam Tiễn, Thời Cảnh cố ý để chữ GOD trên mấy thùng gỗ buôn nội tạng vì biết chắc cảnh sát như anh nhất định sẽ tìm hiểu về tổ chức, tìm hiểu về hắn! Thậm chí lão đại này còn tiết lộ thân phận sát thủ của Quyết Ngọc cho Lam Tiễn biết.
Giờ đây, khi cả hai người đó đã biết rõ về đối phương thì sẽ khó mà ở cạnh nhau!
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv