Ý chí chiến đấu của Hắc Phong lại tăng vọt, thét lên một tiếng dài, lông vũ của nó đột nhiên dựng đứng lên, xung quang lông vũ có một vầng sáng vàng nhạt! Đây chính là dấu hiệu nắm giữ năng lực hệ kim, trong thời gian bồi dưỡng có thể sử dụng dược liệu, Hắc Phong có khả năng cao thu được năng lực hệ kim.
Tuy nhiên, lúc này, ngoài các lão sư đang canh giữ hai bên võ đài ra, chỉ có Bạch Hiển phát hiện, Vương Kha có thể cảm nhận được ý chí chiến đấu của Hắc Phong, hắn nhếch miệng cười: "Khá lắm, không hổ là ngự thú của ta, vậy hãy chiến đấu với hắn đi!"
Ý thức của con người và động vật có tính thống nhất cao, sự phối hợp của cơ thể sẽ linh hoạt hơn!
Ở những lần công kích tiếp theo, Hắc Phong không ngừng từ không trung lao xuống công kích King Kong, không ngừng ở trên người King Kong lưu lại lỗ máu, sau đó lại nhanh nhẹn mà thoát ly phạm vi công kích của King Kong, chính là cấp bậc bị áp chế quá mức rõ rệt, công kích đều không chút hiệu quả chỉ có thể lưu lại vài vết thương trên người King Kong, ngoại trừ chọc giận King Kong ra thì không có bất kì tác dụng gì. Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Thi triển chiến ý đều có một thời gian nhất định, sau mấy chục đòn tấn công, khí tức của Hắc Phong bắt đầu suy giảm, Lạc Lâm chớp lấy cơ hội, ở trong đầu ra lệnh cho King Kong, King Kong lập tức che đầu phòng thủ.
Bạch Hiển thầm nghĩ không tốt, quả nhiên giây tiếp theo, King Kong lập tức nhảy lên bắt được vuốt của Hắc Phong, sau đó kéo nó xuống!
Trong lòng mọi người dâng lên, Vương Kha lại vội vàng hô: "Hắc Phong! Tăng tốc!"
King Kong dùng toàn lực kéo xuống, Hắc Phong toàn lực bay lên, nó cảm giác được nguy hiểm đang đến gần, nếu không cố gắng chiến đấu nhất định sẽ có kết cục thảm hại! Cánh của Hắc Phong nhanh chóng khuấy động những lớp bụi xung quanh.
Cuối cùng, Hắc Phong gào lên một tiếng thét sắc bén, "Lệ——" và rút móng vuốt ra, quán tính làm nó xoay 2 vòng trên không trung, nhanh chóng đập cánh và ổn định thân thể của mình.
Hắc Phong lượn vòng ở trên đầu Vương Kha, nhưng tất cả mọi người nhìn ra Hắc Phong không đúng, chân trái của nó bồng bềnh theo thân thể yếu ớt, trên đó có dấu vết bị kéo đi, da thịt đều bị kéo ra ngoài, hóa ra nó đem xương cốt của chính mình kéo đứt. Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Trong lòng tất cả mọi người chấn động, ngự thú này quả nhiên là Ưng, nó đối với chính mình đủ tàn nhẫn!
Dù vậy, Hắc Phong vẫn không hề chùn bước, mặc dù đang lơ lửng giữa không trung nhưng đôi mắt đại bang của nó nhìn thẳng vào King Kong, tìm cơ hội tấn công.
Lão sư phòng thủ ở bên cạnh võ đài nhìn một chút, thấy hai bên có vẻ đang đánh nhau kịch liệt, vì thế hắn liền dừng cước bộ muốn ngưng trận đấu.
Bạch Hiển có chút lo lắng nhìn Hắc Phong bay lượn trên đài, móng vuốt bị thương sẽ khiến cho Hắc Phong khó giữ thăng bằng hơn, khó có thể thoát khỏi đòn tấn công tiếp theo!
Trong lòng Vương Kha bắt đầu hoảng sợ, Hắc Phong đã đi theo hắn lâu như vậy, chưa bao giờ bị thương nặng giống như lần này, nhưng Hắc Phong bắt đầu một tiếng khóc nói tiếp một tiếng, Vương Kha nghe xong dần dần ổn định nội tâm đang lo lắng của mình, không có tôi luyện ở đâu có tiến bộ, nếu Hắc Phong đã nghĩ như vậy, tự nhiên chủ nhân là hắn đây cũng phải theo đến cùng! Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Ánh mắt Vương Kha sắc bén, Hắc Phong như bóng đen sà xuống, lao thẳng về phía đối thủ, khi King Kong đấm, hắn không những không né tránh mà còn mở miệng——
"Rống——!"
King Kong thống khổ mà che mắt trái lại, mà Hắc Phong bị một quyền của nó đấm xuống đài, cố gắng đứng dậy nhưng không thể làm gì được.
King Kong nhanh chóng mở mắt ra, hung tợn nhìn Hắc Phong, mắt trái chảy máu, gần như phế rồi!
King Kong lấy đà cực lớn lao về phía Hắc Phong, muốn bắt lấy Hắc Phong và đập chết nó, Bạch Hiển lập tức đứng dậy nói với lão sư thủ đài: "Chúng ta nhận thua! Dừng tấn công!"
Giọng nói của Bạch Hiển lớn đến mức Lạc Lâm chắc chắn có thể nghe thấy, nhưng anh ta không ngăn cản động tác của King Kong, trái lại, đôi mắt anh ta tối sầm—— động tác của King Kong không hề có ý dừng lại.
Bạch Hiển cũng tức giận: "Mạc Tư"
"Rống——!" Một trận hồng quang sáng lên.
Mạc Tư đột nhiên xuất hiện từ bên cạnh Bạch Hiển, sau đó lao thẳng về phía King Kong, lật đổ King Kong và đẩy nó vào vị trí của Lạc Lâm, Lạc Lâm vội vàng né tránh.
Mạc Tư quay lại bên cạnh Hắc Phong, nhẹ nhàng dùng mũi huých nhẹ vào mũi Hắc Phong.
Bạch Hiển sắc mặt lạnh lùng nói: "Ta đã nói nhận thua, nhưng hắn vẫn để ngự thú thương tổn đối thủ, đây hẳn là vi phạm đi?"
Lạc Lâm giả bộ oan uổng mà nói: "Ta nghe thấy được, nhưng ta không có cách nào ngăn cản răng nanh nha!"
Ngươi vẫn có thể trực tiếp thu vào không gian a!
Ý nghĩ này hiện lên trong đầu mọi người, lão sư đương nhiên sẽ không bị lừa, Triệu lão sư từ bên kia đi tới, vẻ mặt lạnh băng nói: "Lạc Lâm, ngươi bị loại khỏi giải đấu! Ghi tội một lần!"
Lạc Lâm lập tức không phục nói: "Dựa vào cái gì! Ta không tham gia thi đấu! Không có gì ghê gớm! Dựa vào cái gì ghi tội ta!"
Ghi tội, chính là ghi vào hồ sơ, trừ phi có được sự đồng ý của hầu hết các lão sư để hủy bỏ "ghi tội", Lạc Lâm biết rằng mình sẽ không thể làm được.
Triệu lão sư không chút nhường nhịn nói: "Dựa vào cái gì! Ngươi không biết trong thi đấu ngươi đã làm tổn thương bao nhiêu ngự thú của đối thủ hay sao? Ngay cả ngự thú hệ chữa trị cũng không thể chữa khỏi! Này xem như được coi là gϊếŧ hại đồng bạn! Quy tắc viết rõ ràng rành mạch, ghi tội có vấn đề sao?" Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Đến khi phía sau gần như rống lên, Lạc Lâm bị khí thế của nó dọa sợ, sững sờ tại chỗ một lúc mới quay lại: "Vậy thì sao, nó không phải còn sống sao? Ngự thú không phải giống cha ta nói sao, chính là sinh ra có máu chiến đấu! Kẻ yếu không cần giữ lại!"
Triệu lão sư gần như tức giận cười nhạo hắn: "Được! Nếu đã như vậy, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể theo cha ngươi dẫn ngự thú đi chiến đấu, không cần ta nói cho ngươi biết hiệp hội lĩnh đánh thuê ở đâu, đúng không?" Lão sư nói xong còn làm một động tác mời.
Tằng lão sư cùng thủ đài lão sư không biết từ khi nào cùng đi tới, thấy bọn họ muốn trực tiếp động thủ, Lạc Lâm đành phải thu hồi King Kong đi ra ngoài: "Thao! Túm cái gì mà túm! Không phải chỉ là giải đấu ngự thú hay sao, lão tử cũng không hiếm lạ!"
- ----------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Này, đôi khi thật khó để diễn tả những người đặc biệt mà bạn gặp, không biết bạn đã từng trải qua loại trải nghiệm này chưa