Thái Cổ Thần Vương

Chương 241


Trước Tiếp
Trước Tiếp


Nhưng mà đúng lúc này, xa xa trong lốc xoáy, lại có một hàng bóng người bước chậm đi theo lốc xoáy cùng nhau đi tới, đi đến chỗ sâu trong sa mạc tây vực.

- Thật sự là xui xẻo, đụng phải lốc xoáy chết tiệt này.

Chỉ thấy một người trong đó thấp giọng mắng, có chút buồn bực, đoàn người này khí chất phi phàm, đúng là người đi tới nơi thí luyện thần văn.

Người cầm đầu là một thanh niên thân thể có vẻ cường tráng, người thanh niên này trên mặt đầy vẻ cao ngạo thản nhiên, toàn thân đều tràn ngập sức mạnh và khí tức cuồng bạo, thần thái của hắn không tự chủ được sẽ cho người ta một cảm giác uy nghiêm mãnh liệt.

Người này tên là Triệu Liệt, người cũng như tên, tính cách như lửa nóng, nhân vật thiên kiêu tông Thiên Viêm, một trong tứ đại thiên kiêu thành Vọng Châu, xếp hạng thứ hai mươi tám trên bảng Thiên Mệnh.

Ở trong bốn thiên kiêu, Triệu Liệt xếp ở cuối cùng, nhưng hắn vẫn không phục, lúc này, trong mắt hắn còn có một luồng nhiệt nóng cháy mãnh liệt, nghe nói, lần này Dương Phàm và Trảm Trần cũng đều đến, hắn cũng muốn xem, hai thiên kiêu còn xếp trên hắn ở trên bảng Thiên Mệnh này, hôm nay tu vi đã đến bước nào rồi, đã đánh sâu vào tầng thứ của Thiên Cương cảnh hay chưa.

- Đáng tiếc, lần này Hoa Thái Hư không đến, không thể thấy phong thái đệ nhất bảng Thiên Mệnh này. Nhưng có đám người Trảm Trần, Dương Phàm, Bạch Lộc Cảnh, chuyến đi này cũng sẽ không tịch mịch.

Triệu Liệt từ trong lốc xoáy đi ra, trong miệng phun ra một đạo âm hào khí, trong mắt hắn giống như có một đám lửa đang ở thiêu đốt.

Thành Vọng Châu mênh mông, trừ bỏ tứ thiên kiêu ra, còn có không ít nhân vật trên bảng Thiên Mệnh, thí dụ như Bạch Lộc Cảnh học viện Bạch Lộc, trong những người này, có thanh niên, cũng có lão giả. Lần này, nhắm chừng sẽ có không ít người bước vào nơi thí luyện thần văn, hơn nữa có lời đồn nọ, Triệu Liệt sao có thể không chờ mong.

Thân thể gia tốc đi tới, qua một ít thời gian, Triệu Liệt rốt cuộc thấy được một tòa cổ thành sa mạc ở phía trước, tòa cổ thành này chiếm diện tích đất cực rộng, giống như bị mai táng ở trong lòng đất sa mạc, bị người đào bới ra.

Bốn phía cổ thành, có các cường giả thủ hộ, rõ ràng đúng là người thế lực cấp bá chủ thành Vọng Châu, bọn họ là người thủ hộ cổ thành này. Nơi này, đúng là cửa vào nơi thí luyện thần văn.

Ở phía trước nhất cổ thành sa mạc, có rất nhiều bóng người, bọn họ chia làm ba trận doanh lớn, Triệu Liệt liếc mắt nhìn một cái đã biết những người này là người thế lực phương nào.

- Ha ha, Trảm Trần, Dương Phàm, đã lâu không gặp.

Triệu Liệt cười vang nói, nhất thời, Trảm Trần điện Đan Vương, Dương Phàm phủ Trích Tinh, ánh mắt đều nhướng lên, liếc về hư không, nhìn về phía Triệu Liệt.

Trảm Trần mỉm cười nói:

- Triệu Liệt huynh gần đây khỏe không?

Về phần Dương Phàm, lại không nói gì, giống như tính cách hắn là như thế, không thích nhiều lời, trên mặt luôn mang theo ngạo khí nhè nhẹ.

- Biết các ngươi sẽ tới, sao lại không khỏe?

Giọng Triệu Liệt rất lớn, ánh mắt hắn lại nhìn về phía trận doanh Hoa gia, lập tức ánh mắt tập trung ở trên một người, cười nói:

- Hoa Thái Hư không đến, ngươi lại đến. Hôm nay, gia tộc Hoa thị, muốn bồi dưỡng Hoa Thái Hư thứ hai sao?

Thanh niên Hoa gia này ngẩng đầu, ánh mắt lợi hại, nhìn về phía Triệu Liệt.

Người này tên là Hoa Phong, tu vi tất nhiên cũng là Nguyên Phủ đỉnh phong, hơn nữa, hắn ở trong bảng Thiên Mệnh, xếp sáu mươi, trẻ tuổi như thế, đã nhập hạng sáu mươi bảng Thiên Mệnh, cũng là nhân vật phong lưu thành Vọng Châu.

Hắn sở dĩ không quá chói mắt, đơn giản là ở Hoa gia còn một người, Hoa Thái Hư.

Hoa Thái Hư ở đây, bất luận kẻ nào của Hoa gia cũng đều bị át đi phong thái, bọn họ có ưu tú, giống như đều chỉ là làm nền.

- Ngươi vẫn thích nói thừa nhỉ?

Hoa Phong thản nhiên nói, khiến cho trong mắt Triệu Liệt bắn ra một ánh hỏa diễm, sang sảng nói:

- Ta không chỉ thích nói lời thừa, còn thích chiến đấu, hy vọng có cơ hội lĩnh giáo ngươi.

- Tùy thời chờ đợi.

Hoa Phong thản nhiên nói, ánh mắt chuyển qua không hề để ý tới Triệu Liệt.

- Triệu Liệt, thiên kiêu tông Thiên Viêm, xếp thứ hai mươi tám bảng Thiên Mệnh; Hoa Phong, trừ Hoa Thái Hư ra thì là thanh niên kiệt xuất nhất Hoa gia, xếp sáu mươi bảng Thiên Mệnh.

Trận doanh phủ Trích Tinh, Bạch Lộc Di ở bên cạnh Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, nàng biết Tần Vấn Thiên đến từ nơi khác đến, tất nhiên trước tiên giúp Tần Vấn Thiên giới thiệu một số nhân vật mấu chốt.

Những người này đều là người có thể hô phong hoán vũ ở thành Vọng Châu.

Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, hắn đầu hơi thấp, lại âm thầm đánh giá nhân vật phong lưu của thành Vọng Châu, nhất là chú ý đám người điện Đan Vương cùng với Hoa gia bên kia.

Trảm Trần Đan Vương điện, mười một bảng Thiên Mệnh, người này lại có vài phần dáng vẻ thư sinh, nhìn như tính cách hiền hoà, dễ ở chung, bên cạnh hắn còn có người yêu là một vị nữ tử rất xinh đẹp.

Dương Phàm phủ Trích Tinh, tính cách hơi trầm mặc, rất ít lời, trên mặt thủy chung có kiêu ngạo nhè nhẹ, không thích gần ai.

Triệu Liệt, tính cách trương cuồng, giống như lửa nóng.

Hoa Phong, tạm thời còn nhìn không ra, nhưng không thể nghi ngờ là nhân vật thiên kiêu này đều có ngạo khí, cho dù là Bạch Lộc Cảnh phi thường bình thản, Tần Vấn Thiên cũng có thể cảm giác được, trong xương cốt hắn cũng mang vẻ kiêu ngạo.

Kiêu ngạo, vốn là từ tự tin sinh ra, ở trong xương cốt Tần Vấn Thiên hắn, làm sao không biểu lộ tính cách đặc biệt như vậy.

- Hoa Thái Hư và Hoa Tiêu Vân cũng không xuất hiện. Song Bạch Phỉ điện Đan Vương nàng ở đây mà Khuynh Thành lại không đến.

Tần Vấn Thiên trong lòng có vài phần mất mát, hắn trước khi đến cũng từng nghĩ, có thể gặp lại được Mạc Khuynh Thành hay không, đáng tiếc, Mạc Khuynh Thành không đến, Bạch Phỉ, lại đến.

Hắn nhận ra Bạch Phỉ, nhưng Bạch Phỉ không có chú ý tới người không bắt mắt như hắn. Bạch Phỉ từng nói với hắn, hắn và Mạc Khuynh Thành, không phải người cùng đẳng cấp, bảo hắn không cần si tâm vọng tưởng.

Hôm nay, hắn cũng đi tới thành Vọng Châu, nếu bị Bạch Phỉ nhìn thấy, không biết nàng sẽ sinh ra ý tưởng thế nào, chỉ sợ, sẽ cho rằng Tần Vấn Thiên ngu không ai sánh bằng.

- Mọi người đều đã đến, vậy không cần chậm trễ nữa, trực tiếp bước vào nơi thí luyện thần văn.

Người trung niên sắc bén bên cạnh Dương Trầm thản nhiên nói, ở trong bốn trận doanh lớn, đều có một nhân vật lợi hại dẫn đội, bọn họ đều gật đầu đồng ý.

Nhất thời, chỉ thấy đám người thủ hộ ở phía trái phải đi tới trước một cánh cửa đầy vẻ xa xưa của cổ thành, hai tay bọn họ ngưng kết cổ ấn kỳ quái, hơn nữa mỗi người ngưng cổ ấn đều khác nhau, lại mang cổ ấn đánh ra, đánh ở trên cánh cửa trông xa xưa mà tang thương phía trước nhất của cổ thành. Trong phút chốc, tiếng oành đùng đùng truyền ra, cánh cửa trông xa xưa mở ra, từ bên trong, tràn ngập ra một cỗ khí tức viễn cổ.

Thông qua cánh cửa này là bên trong cổ thành, giống như, cũng là mục tiêu của mọi người, nơi thí luyện thần văn!

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat