Thái Cổ Thần Vương

Chương 55


Trước Tiếp
Trước Tiếp

- Ngươi...

Vẻ mặt của người nọ cứng lại, còn Quan Duyệt thì nhìn về phía Kiếm Vũ:

- Có cần phải kiểm tra Tinh Vẫn thạch của hắn trước không? Có thể hắn căn bản không có nhiều như thế đâu.

- Đây là chuyện của tb, Quan tiểu thư không cần lo đâu, chẳng lẽ Quan tiểu thư nguyện ý lấy hết Tinh Vẫn thạch trên người ra cho người khác xem à? Nếu như tiểu thư nguyện ý thì ta chẳng ngại đâu.

Dương Trầm đứng bên cạnh Kiếm Vũ cười nói, khiến cho sắc mặt của Quan Duyệt sa sầm xuống.

- Năm mươi viên.

Quan Duyệt lạnh giọng nói.

- Năm mươi mốt.

Tần Vấn Thiên tiếp tục ra giá.

- Năm mươi lăm.

Quan Duyệt cắn răng, sau khi cô đột phá trở thành luyện khí sư cấp hai xong thì cả công hội Tinh Hà lẫn gia tộc đều cho cô một số tài nguyên để dùng tu hành, thêm số tiền riêng của cô lúc trước thì trên người cô tổng cộng có sáu mươi viên, nhưng đấu giá mua một thanh Quy Nguyên kiếm thôi mà đã sắp cạn túi rồi.

- Năm mươi sáu.

Mập mạp mỉm cười nói tiếp cho Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên quay sang nhìn mập mạp một cái xong thì phì cười. Cái tên gia hỏa này am hiểu ý niệm chi lực, có khả năng phán đoán cực tốt, có lẽ hắn đã nhìn ra được một vài điều từ trong vẻ mặt của Quan Duyệt rồi.

- Năm mươi bảy.

Giọng của Quan Duyệt càng lạnh hơn nữa, sau này cô chẳng lo thiếu Tinh Vẫn thạch, nhưng hôm nay cô không thể để mất mặt được, còn Tần Vấn Thiên kia thì cứ đợi đến khi mua được Quy Nguyên kiếm xong cô lại tính sổ với hắn sau.

- Năm mươi tám.

Mập mạp cười tươi rói.

- Sáu mươi!

Giọng của Quan Duyệt lớn hơn một bậc, toàn bộ tb bây giờ im phăng phắc, thế mà lại lên được cái giá khủng khiếp nhường này, điên rồi, đúng là điên thật rồi.

- Chậc chậc, mỹ nữ cô giàu thật đấy, ta không trả nổi cái giá này rồi.

Mập mạp trưng nụ cười thô bỉ đặc trưng của mình ra với Quan Duyệt, vẻ mặt của Quan Duyệt cứng đờ, sáu mươi viên Tinh Vẫn thạch tầng thứ hai chỉ để mua một thanh kiếm cấp hai trung phẩm. Mặc dù thanh kiếm này không hề tầm thường, nhưng vẫn khiến cô tiếc đứt ruột.

- Thế thì ta cũng không thèm nữa.

Tần Vấn Thiên nhún vai nháy mắt một cái với mập mạp, ba mươi viên Tinh Vẫn thạch tầng thứ hai đã vào túi rồi.

- Lão đại.

Mập mạp trưng ánh mắt kiểu ngươi hiểu mà với Tần Vấn Thiên, ý bảo Tần Vấn Thiên đừng có quên phần hắn.

- Còn ai ra giá nữa không?

Kiếm Vũ mỉm cười nhìn đám người xung quanh.

- Ra cái con khỉ gì nữa, kinh khủng quá đi mất, lần đầu tiên ta nhìn thấy cảnh này đấy.

Có người mắng một tiếng, những người còn lại đều phì cười. Cũng đúng, cái giá này quá mức kinh khủng, bấy nhiêu đủ để mua được kha khá thần binh cấp hai thượng phẩm rồi ấy chứ.

- Nếu đã như vậy thì chúc mừng Quan Duyệt tiểu thư.

Kiếm Vũ quay sang mỉm cười với Quan Duyệt, Quan Duyệt nghe mà lòng run lên. Sau đó cô ta lập tức móc hết toàn bộ Tinh Vẫn thạch mà mình mang theo ra đưa cho Kiếm Vũ, còn Kiếm Vũ thì tháo thanh kiếm này xuống đưa cho Quan Duyệt.

- Hô...

Tuy rằng Quan Duyệt chiếm được Quy Nguyên kiếm nhưng không hề cảm thấy vui vẻ gì, ánh mắt lạnh lùng quét qua Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc một cái, còn toát ra cả sát khí.

- Tiếp theo cũng nên tính sổ rạch ròi chuyện của chúng ta rồi.

Quan Duyệt nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên và Phong Bình rồi nói.

- Muốn chơi kiểu gì đây? Đơn đả độc đấu hay quần ẩu nào?

Phàm Nhạc nheo mắt nhìn đám người trước mặt.

Nghe Phàm Nhạc nói thế, bốn người Quan Duyệt đứng đối diện đều phì cười, giống như nghe phải chuyện gì buồn cười lắm.

- Đơn đả độc đấu, quần ẩu? Các ngươi cũng xứng sao?

Tên thanh niên có tu vi khá lợi hại sau lưng Quan Duyệt bước lên, nhìn đám người Tần Vấn Thiên rồi nói:

- Nếu như bây giờ các ngươi lập tức cúi đầu xin lỗi Quan Duyệt thì ta sẽ tha cho cái mạng chó của các ngươi.

Ánh mắt của Vương Sùng lộ ra vẻ bạo ngược, hắn thật sự không hiểu vì sao mấy kẻ trước mặt lại có gan dám đôi co với Quan Duyệt. Đương nhiên hắn rất thích trông thấy cục diện thế này, không thì hắn làm gì có cơ hội thể hiện, sau khi Quan Duyệt trở thành luyện khí sư cấp hai xong thì có rất nhiều kẻ muốn làm quen kết thân với Quan Duyệt.

- Cút về đi.

Một giọng nói thản nhiên vang lên, vẻ mặt của Vương Sùng khựng lại. Là kẻ nào to gan dám bảo hắn cút thế này.

Hắn đưa mắt nhìn qua thì lập tức nhìn thấy một thanh niên đang cầm hồ lô rượu uống, lời ban nãy chính là phát ra từ miệng của hắn.

Sắc mặt của Vương Sùng cứng đờ lại rồi tái mét.

- Túy Tửu Tiên, chuyện này hình như không liên quan gì đến ngươi thì phải.

Vương Sùng lạnh lùng nói.

- Chướng mắt được không.

Túy Tửu Tiên tiêu sái cười nói:

- Cho dù ta không bảo ngươi cút về thì cũng sẽ có người khác làm cho ngươi cút thôi. Nếu như Quan Duyệt có ân oán với bọn họ thì tự mình giải quyết đi, nếu như ngươi dám rục rịch thì hôm nay kẻ quỳ ở chỗ này nhất định sẽ là ngươi.

Túy Tửu Tiên lắc lắc hồ lô rượu, buồn bực nói:

- Thôi rồi, lại hết rượu mất rồi.

Đám người câm nín luôn, cái người này nhảy đề tài nhanh quá đi mất.

- Sau khi giải quyết chuyện này xong thì ta mời ngươi đi uống rượu.

Tần Vấn Thiên nhìn Túy Tửu Tiên cười nói.

Hai mắt của Túy Tửu Tiên sáng lên, lập tức cười tươi:

- Ngươi nói rồi thì đừng có nuốt lời nhé! Tửu lượng của ta không thấp đâu.

- Cứ mặc sức say đi.

Tần Vấn Thiên cũng cười nói, hắn rất thích cá tính của Túy Tửu Tiên.

Đối với người hắn thích thì có thể làm bằng hữu được.

- Được! Xem ra hôm nay được uống rượu của nhà giàu rồi.

Túy Tửu Tiên rất mong chờ, bởi vì hắn biết rõ sáu mươi viên Tinh Vẫn thạch của Quan Duyệt cống hiến ban nãy có một nửa thuộc về Tần Vấn Thiên.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat