Thái Cổ Thần Vương

Chương 92


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Tần Vấn Thiên bình tĩnh đáp lại thế thôi chứ không hề nói thêm gì nữa. Rõ ràng là hắn từ chối, đương nhiên chuyện này cũng trong nằm trong dự đoán của mọi người.

Nếu đã hôm nay hắn đứng ở trong gió tuyết ngăn cản đội ngũ áp giải Tần Xuyên, thì mọi người đều biết vị thiếu niên này là người thế nào rồi.

- Chuyện Sở Thiên Kiêu ta đã đồng ý thì chắn chắn sẽ làm được, lời hứa hẹn của Thiên Thu chính là lời hứa hẹn của ta.

Sở Thiên Kiêu cũng không nhiều lời. Hắn đã cho Tần Vấn Thiên cơ hội, còn muốn hay không là do Tần Vấn Thiên lựa chọn, chứ không phải hắn.

Cho dù ở trường hợp nào, lời hắn nói vẫn thỏa đáng như cũ, chuyện hắn đồng ý thì sẽ làm được. Cho dù Lạc Thiên Thu ra quyết định thay hắn thì hắn cũng không tức giận mà ngược lại hắn còn nói hứa hẹn của Lạc Thiên Thu cũng chính là hứa hẹn của hắn.

Người của hoành thành nước Sở dường như đã có thêm hiểu biết rõ ràng và trực quan hơn về vị tam hoàng tử trong lời đồn này rồi.

Sở Thiên Kiêu, thiên kiêu nước Sở, người như vậy mà không bước lên ngôi vị hoàng đế nước Sở thì có vẻ không ổn.

Hiện nay bệ hạ nung nấu chí nguyện to lớn, mãi mới có con nối dõi. Vì vậy mặc dù là hoàng tử lớn nhất thì cũng chỉ mới hai mươi tám tuổi, nhưng trong số các vị hoàng tử thì hắn thiên vị tam hoàng tử Sở Thiên Kiêu hơn.

- Mang Tần Xuyên trở về, không được ngược đãi Tần Xuyên nữa.

Sở Thiên Kiêu bình tĩnh hạ lệnh. Ngay sau đó những quân sĩ trong thế sẵn sàng kia đồng thời xoay người lại áp giải Tần Xuyên rời khỏi đây.

Ở trong lồng giam, ánh mắt của Tần Xuyên nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên.

- Vi Phụ vĩnh viễn tin tưởng con, con nhất định sẽ chứng tỏ được bản thân, chứng minh cho toàn bộ nước Sở thấy con có thể làm được.

Đôi mắt Tần Xuyên hơi hơi đỏ lên, thầm nghĩ trong lòng:

- Nước Sở, không ngăn được bước đi của con, thế giới của con chắc chắn là rộng lớn hơn. Con trai à, đây chỉ là một rào cản trên con đường phía trước của con thôi. Không nên vì ta mà trói buộc bản thân, tương lai của con còn rất dài.

Thầm nghĩ như vậy, dưới tóc dài lộn xộn lại có một đôi mắt lóe sáng như ánh sao, dõi theo Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy ông, dường như có thể đọc hiểu được ánh mắt của Tần Xuyên, hắn cũng thầm nghĩ trong lòng:

- Phụ thân, hài nhi sẽ không để cha thất vọng.

Áp giải Tần Xuyên rời đi, Bạch Thanh Tùng nhìn Tần Vấn Thiên thật sâu, hắn quay sang nói với Bạch Thu Tuyết:

- Thu Tuyết, chúng ta đi thôi.

Bạch Thu Tuyết ngẩn ra một lúc rồi lập tức gật đầu. Nhìn thiếu niên phía xa kia lòng của cô ta bỗng nhiên hơi loạn.

Không phải vì hối hận mà là vì từ đầu đến cuối Tần Vấn Thiên không hề nhìn cô lấy một cái, cho dù chỉ là liếc mắt thoáng qua.

Cô vẫn nhớ kỹ ngày xưa còn nhắc nhở Tần Vấn Thiên rằng bọn họ không phải người của cùng một thế giới.

Tần Vấn Thiên cũng đáp lại cô rằng bọn họ hoàn toàn không phải người của cùng một thế giới.

Hiện tại, sự thực có lẽ đã chứng minh ai đúng ai sai.

Bạch Thu Tuyết ngẩng đầu nhìn hoa tuyết bay bay trên bầu trời, đôi mắt đẹp của thiếu nữ có một chút mờ mịt. Lần đầu tiên cô bắt đầu nghi ngờ chính mình.

Người áp giải tù nhân dần dần rời đi, nhưng mà đoàn người quan sát xung quanh vẫn không giải tán.

Nhìn ba vị thanh niên đứng thành hàng, Sở Thiên Kiêu, Lạc Thiên Thu, Diệp Vô Khuyết, bọn họ vẫn xuất chúng như vậy.

Trong trận chiến này, bọn họ đã có được nhận thức rõ ràng về Sở Thiên Kiêu và Lạc Thiên Thu. Bọn họ cũng 'hiểu' được cả Tần Vấn Thiên đứng lẻ loi trong gió tuyết đối diện ba thanh niên kia.

Ngày hôm nay không có ai thua ai thắng, nhưng khuôn mặt của bọn hắn lại in sâu vào lòng người.

Từ hôm nay trở đi, bọn họ khó mà quên đi tự tin lạnh lùng của Sở Thiên Kiêu, kiêu ngạo của Lạc Thiên Thu, thâm trầm của Diệp Vô Khuyết.

Bọn họ cũng không thể quên thiếu niên cứng cỏi, có chấp niệm mạnh mẽ và thiên phú phi phàm kia.

Hôm nay Tần Vấn Thiên, Sở Thiên Kiêu và Lạc Thiên Thu đều giống nhau, lần đầu tiên tiến vào trước mặt của đám người trong hoàng thành nước Sở, lần đầu tiên bị dân chúng ‘hiểu rõ’.

Hắn là Tần Vấn Thiên, thiếu niên thiên tài có thể luyện chế thần văn cấp ba, đứng phía sau hắn còn có Thần Binh các, sau lưng hắn còn có ý chí của học viện Đế Tinh.

Tần Vấn Thiên của Tạo Hóa Pháp Vương!

Đám người Sở Thiên Kiêu cũng giẫm gió tuyết mà đi, để lại từng vết chân dưới mặt tuyết trắng xóa.

Sau lưng bọn họ còn có một người, đó là Yến Vũ Hàn. Nếu như nhắc đến người thua ngày hôm nay vậy thì chắc chắn là Yến Vũ Hàn.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên vẫn ngắm nhìn phương xa, chỉ thấy người bên cạnh vỗ vai hắn một cái, nói:

- Yên tâm đi, Sở Thiên Kiêu đã hứa với ngươi ở trước mặt mọi người thì sẽ không làm khó phụ thân của ngươi đâu.

Tần Vấn Thiên gật đầu rồi nhìn người bên cạnh, cười nói:

- Chuyện hôm nay, đa tạ các vị tiền bối tương trợ.

- Bây giờ ngươi đã là bảo bối của Thần Binh các, về sau biết đâu ta còn cần ngươi giúp đỡ đây.

Cường giả Nguyên Phủ cảnh mỉm cười, hai người bọn họ đương nhiên là người của Thần Binh các.

Bọn họ đương nhiên dám đứng phía sau Tần Vấn Thiên. Ở thế giới võ đạo này người có thực lực thì không bao giờ phải lo lắng về việc không thể sống sót. Bọn họ đều có tu vi Nguyên Phủ cảnh, hôm nay chỉ để bảo vệ Tần Vấn Thiên không bị làm sao, Sở Thiên Kiêu sẽ không ngốc đến mức vì thế mà phái cường giả trả thù bọn họ, đối phó Thần Binh các.

Thần Binh các ở nước Sở có địa vị đặc biệt. Hoàng quyền không dám tùy tiện đụng vào, bằng không Thần Binh các mà tức giận mang theo tài nguyên rời khỏi nước Sở, đi tới quốc gia đối địch với nước Sở thì đó sẽ là thảm họa đối với nước Sở.

Đây cũng là nguyên nhân Sở Thiên Kiêu cố gắng lôi kéo Tần Vấn Thiên. Một thiếu niên thiên tài có thể khắc chế ra được thần văn cấp ba, tương lai có lẽ sẽ có rất nhiều cường giả muốn cầu cạnh hắn.

Một vị luyện khí sư cao cấp có thể dễ dàng lôi kéo rất nhiều người.

- Nếu người của học viện Đế Tinh đã tới rồi vậy bọn ta cũng đi trước đây.

Người nọ khẽ gật đầu với Tần Vấn Thiên sau đó cũng rời đi.

Tần Vấn Thiên xoay người lại, nhìn từ phía sau bóng người kia kéo nón che đi trong gió tuyết giống như hắn chỉ là một người qua đường bình thường.

- Nhâm tiền bối, đa tạ ngài.

Trên mặt Tần Vấn Thiên lộ ra một nụ cười cảm kích, nam tử hán ân oán rõ ràng, người có ân với hắn thì hắn sẽ khắc trong tim.

Ngày hôm nay, trong lúc khó khăn nhất đời hắn, Thần Binh các và học viện Đế Tinh đều đứng sau lưng hắn, vì hắn mà chống lại áp lực phía hoàng quyền, phần ân tình này hắn sẽ nhớ kỹ!

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat