Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 25


Trước Tiếp
Trước Tiếp


 Nếu như bây giờ đã nhắc đến thì thuận tiện tìm hiểu thiên phú của các nàng luôn. 

 Tuyền Châu: "Chúng ta đều là Thiên cấp!" 

 Tuyền Hi, Tuyền Hàm, Tuyền Ấu đồng thời khẽ gật đầu. 

 Lâm Hiên cảm thán trong lòng, bốn nữ nhi bảo bối này quả nhiên rất yêu nghiệt. 

 Thiên phú đẳng cấp, dưới tình huống bình thường chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên cấp cao nhất. 

 Hơn nữa thiên phú có thể theo tuổi tác tăng trưởng kinh nghiệm gia tăng mà không ngừng được đề cao. 

 Bây giờ mấy người Tuyền Châu mới hơn ba tuổi mà đã là Thiên cấp. 

 Nếu như lại lớn thêm chút nữa thì tương lai không thể đo lường được! 

 "Cha, lát nữa ngươi cũng đi khảo thí?" Tuyền Hi vẻ mặt mong đợi hỏi. 

 "Đúng thế, rất muốn biết thiên phú văn đạo của cha cao bao nhiêu!" Tuyền Hàm gật gật đầu. 

 Lâm Hiên lắc đầu cười nói: "Cha thì không, đây là chuyện của giới văn học bọn họ, cha không có hứng thú." 

 Theo hắn hiểu rõ, văn đàn luận đạo năm năm một lần. 

 Sở dĩ muốn khảo thí thiên phú văn đạo, thật ra là vì để tuyển chọn nhân tài. 

 Ai thiên phú mạnh thì người đó có thể được những người khác tán thành. 

 Cho dù là nhân vật như Giang Cửu Bạch, nếu như thiên phú bị người khác đè xuống thì chị đành lùi khỏi vị trí văn học Thái Đẩu. 

 Nói trắng ra là đây chính là một trận sàng chọn, để tìm ra người dẫn đường tốt nhất cho văn đạo trong thiên hạ. 

 Mà căn cứ Lâm Hiên hiểu rõ, đẳng cấp thiên phú văn đạo dựa theo màu sắc của ánh sáng hiển thị ra mà phân chia. 

 Bạch, lục, lam, hồng, tử, tử kim, thất thải, theo thứ tự mà tăng dần. 

 Nếu người nào có thể khảo thí ra thất thải thánh quang, vậy hắn hoàn toàn xứng đáng làm "Văn Khúc hạ phàm". 

 Nếu đạt được vinh hạnh đặc biệt này, cho dù là thập đại Thái Đẩu như Giang Cửu Bạch cũng phải tôn xưng người này một tiếng "Tiên sinh"! 

 Chỉ tiếc. 

 Cho dù Thương Long đại lục hay là Cửu Thiên Tiên Vực. 

 Mười vạn năm qua chưa từng xuất hiện một vị "Văn Khúc hạ phàm". 

 Mấy người Tuyền Châu thấy Lâm Hiên không muốn tham gia khảo thí, lập tức hào hứng đại giảm. 

 Nếu cha đi khảo thí, chắc chắn sẽ là người có thiên phú tốt nhất! 

 Các tiểu nha đầu lặng lẽ nghĩ như thế. 

 Đang lúc nói chuyện. 

 Giang Cửu Bạch là người đầu tiên đi tới trước Văn Thánh Thủy Mạc. 

 Hắn cầm lấy một cây bút lông màu trắng, bút tẩu du long, tiêu sái viết xuống mấy hàng chữ lớn. 

 Hô ~ 

 Một đạo tử sắc quang mang từ bên trong màn nước phóng lên tận trời. 

 Ngay sau đó, bên trong tử sắc dần hiện ra một đạo kim sắc. 

 Đám người thấy thế thì đều tán thưởng không thôi. 

 "Tử kim sắc! Thiên phú Giang đại nho đã là cấp Chuẩn Thánh!" 

 "Thật là lợi hại! Năm năm không thấy, Giang đại nho lại tiến thêm một bước!" 

 Giang Cửu Bạch sắc mặt vui mừng, thiên hạ văn đạo ba ngàn, có thể đạt tới cấp tử kim sắc, đó chính là Chuẩn Thánh. 

 Đến cảnh giới Chuẩn Thánh này, Giang Cửu Bạch hắn chắc chắn có thể lưu danh thiên cổ, trở thành thần tượng của văn nhân hậu thế. 

 Đáng tiếc... 

 Tân tân khổ khổ chuẩn bị lâu như vậy, dốc hết tâm huyết, hắn mới viết ra thiên văn chương này. 

 Không ngờ được là vẫn không thể nào đạt được Văn Khúc Tinh tán thành. 

 Đám người không khỏi bóp cổ tay thở dài. 

 Vất vả lắm mới chứng kiến một vị Chuẩn Thánh sinh ra, không ngờ được là cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc.


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat