Vô Tình Gặp Thành Nhân Duyên
Chương 10
"Mày nói chuyện với bố thế à?"
Lục Phong khoanh tay, mặt lạnh tanh:
"Tôi rất bận. Nếu không có gì, tôi đi đây"
"Vội gì mà vội! Có tiền không, đưa cho bố một ít"
Lục Phong nhếch môi cười nhạt:
"Ông tưởng tôi là giám đốc công ty hay gì? Tôi không in ra tiền đâu"
Lục Triệu đập tay xuống bàn, gắt gỏng:
"Mày là bác sĩ nổi tiếng, tiền thì thiếu gì! Đừng giả nghèo với tao"
Lục Phong chẳng buồn đáp, chỉ lặng lẽ nhìn ông ta. Thái độ thờ ơ ấy càng khiến Lục Triệu nổi cơn giận:
"Nếu mày không đưa, tao sẽ tới tìm mẹ mày!"
Đôi mắt Lục Phong lập tức tối lại, giọng trầm xuống:
"Ông nên nhớ, ông và mẹ tôi đã ly hôn. Bà ấy không liên quan gì đến ông"
"Thế thì đưa tiền đây! Tao không làm phiền mẹ mày nữa"
Lục Phong trầm ngâm một lát, cuối cùng lấy từ túi ra chiếc phong bì, đặt mạnh lên bàn:
"Đây là lần cuối. Nếu còn làm phiền tôi hay mẹ tôi, tôi sẽ cho ông ngồi tù"
"Mày dám—"
Lời của ông ta bị cắt ngang bởi ánh mắt sắc lạnh của Lục Phong. Liền không dám cãi lại ánh nhìn ấy.
...
Bên này, Bạch Long vẫn đang tiếp tục:
"Lâm tổng, tôi tin rằng nếu tôi đầu tư vào Lâm Việt, cả hai chúng ta đều có lợi"
"Tôi biết nhưng anh muốn gì?" – Cô hỏi, ánh mắt dò xét
Anh ta cười, nghiêng đầu, ánh nhìn đầy ẩn ý:
"Lâm tổng biết rõ tôi muốn gì mà"
"Tôi không hiểu"
"Đừng giả ngây. Có một cách vẹn cả đôi đường"
Cô nhíu mày, nghi hoặc:
"Ý anh là gì?"
"Ở đây không tiện. Chúng ta lên phòng riêng, tôi sẽ giải thích rõ"
Lâm Hân Nghiên suy nghĩ một chút, gật đầu
Bên trong nhà vệ sinh, Bạch Long đang gọi điện:
"Lọ thuốc lần trước cậu đưa tôi, có phải loại mạnh nhất không?"
...
"Tốt. Tôi đã hẹn được Lâm Hân Nghiên lên phòng rồi"
...
"Hôm nay tôi sẽ cho cô ta biết thế nào là lễ độ. Lâm Việt? Nó sắp thuộc về tôi rồi!"
Anh ta cười, chỉnh lại mái tóc trước gương. Không hề biết, phía sau bức tường, Lục Phong đã nghe thấy toàn bộ
Anh đứng đó, ánh mắt sâu thẳm, không để lộ cảm xúc.
(Giúp cô ấy? Hay mặc kệ?)
\#Yio
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv