Xiềng Xích Cuồng Si

Chương 34


Trước Tiếp
Trước Tiếp

"Ừm" Dịch Dương tỏ ý đã hiểu, rồi tự nhiên chủ động nắm lấy tay Doãn Thiên đứng lên, cố tình trưng ra cho y thấy.

"Chúng tôi về trước."

Anh đột ngột bị hắn kéo, chỉ biết lúng túng nói lời chào tạm biệt rồi nhanh chân rời khỏi khoa phục hồi chức năng.

"Này!" Vừa đi đến đoạn hành lang ít người, vắng vẻ, Doãn Thiên liền dùng sức rút tay về, trừng mắt oán giận lườm Dịch Dương.

"Bỏ tôi ra!"

Dịch Dương nghe anh quát vẫn dửng dưng lì lợm chẳng buông tay, đã vậy còn dùng sức siết chặt không cho anh giãy thoát, mười ngón đan chặt vào nhau, kín kẽ vô cùng.

Cảm nhận được độ ấm từ từ lan rộng, trái tim sắt đá của Doãn Thiên bị sưởi đến nhũn ra. Kỳ thực cảm giác nắm tay nhau như thế này cũng không đến nỗi tệ.

"Em...có vẻ thích tên bác sĩ đó nhỉ?"

Tâm hồn anh vẫn còn đang treo ngược cành cây thì bất chợt nhận được câu mang | theo khí tức lạnh rờn, chua lè của người nào đó.

"Ừm." Doãn Thiên thật thà đáp, xong lại còn hồn nhiên bồi thêm một câu kích nổ bom hẹn giờ.

"Bác sĩ Lương rất tốt, vừa điềm đạm nho nhã lại lịch sự dễ gần, con người như vậy ai gặp mà chả thích."

Anh vừa nói hết câu, cả cơ thể đã bất ngờ bị đẩy vào mặt tường thô ráp, đôi môi mỏng lập tức được lắp đầy bằng hơi thở xâm lược của nam nhân. Dịch Dương hung hăng đem đầu lưỡi tiến sâu vào bên trong khoang miệng, không ngừng khuấy đảo, liếm lộng khắp nơi tìm mật dịch ngọt ngào.

Nụ hôn triền miên kéo dài mãi đến khi Doãn Thiên mất hết khí lực, hắn mới cam lòng ngừng lại, rời ra.

"Anh không cho phép em thích người khác" Giọng Dịch Dương hạ thấp tới mức khiến người nghe thấy lạnh sống lưng.

Dứt lời hắn lại nhắm đến phiến môi mọng mà day dưa gặm cắn.



"Um...u...m..."

"Anh yêu em, yêu em nhiều đến độ có thể dung túng hết tất thảy những việc làm của em. Em không yêu anh hoặc thậm chí là ghét bỏ anh, anh đều có thể chấp nhận. Nhưng..."

Nói đến đây đôi mắt phượng hẹp dài liền hiện lên tia tàn nhẫn, hắn gần giọng nhấn mạnh từng câu. "Nếu em dám yêu người khác, phản bội anh, bỏ rơi anh, thì em đừng trách. Anh không biết bản thân mình sẽ làm ra chuyện tán tận lương tâm gì đâu."

Doãn Thiên nhất thời bị cơn bạo phát của Dịch Dương làm chấn động. Anh hơi xê dịch thân thể lùi sang phải vài bước, ngỡ ngàng nhìn người trước mặt mà run rẩy tứ chi. Khoảng thời gian qua anh được hắn ôn nhu chiều chuộng nên sớm ngày quên mất...đối phương vốn vĩ không phải là một thiên thần.

Dịch Dương nhìn thấy vẻ mặt trắng bệch kèm biểu hiện sợ hãi của Doãn Thiên, cơn ghen tức đang bốc cháy ngùn ngụt trong lòng cũng nhanh chóng nguôi ngoại tắt lịm. Hắn thu lại ánh mắt tối tăm đã có phần vặn vẹo biến chất. Đưa tay ra vuốt ve mái tóc bị gió chiều thổi loạn của Doãn Thiên, thấp giọng dặn dò.

"Sau này đừng thân thiết với tên bác sĩ đó quá, cũng không được khen hắn trước mặt anh. Anh ghen."

"Tôi chỉ kết bạn thôi cũng không được sao?" Anh ấm ức phân bua.

"Cuộc sống của em có mình anh là đủ rồi. " Khóe miệng Dịch Dương cong lên một nụ cười nhàn nhạt nhưng ẩn sâu trong đôi con ngươi đen láy lại chứa đựng loại dục vọng chiếm hữu điên cuồng.

"Anh có thể làm bạn với em, bạn bè, bạn giường hoặc bạn đời đều được."

"Vô sỉ." Doãn Thiên tức giận quát khẽ một câu, rồi đẩy nhẹ người trước mặt ra, vùng vằng đi lên phía trước.

Ngờ đâu, bước chân vừa chuyển, anh đã khựng lại tại chỗ khi trông thấy một thanh niên mặt áo blouse trắng đang đứng nghệch ra ngay khúc rẽ cầu thang.

"Ơ...xin lỗi...tôi không thấy gì hết." Lúc bấy giờ người nọ mới hoàn hồn, lúng túng dùng tay che mắt nhưng lòi ra đủ khe hở, rồi nhanh chân chạy lẹ qua chỗ Doãn Thiên.

Sắc mặt của anh hết đỏ rồi lại đen, vừa thẹn vừa giận chỉ biết quay sang lườm Dịch Dương một cái sắc lẹm.

Đôi lời của Cá tra Dịch Dương gửi đến độc giả.

"Tôi biết mọi người đã xiêu lòng rồi, like đi nào."

Đôi lời của tác giả gửi đến độc giả thân thương:

"Đừng lướt qua đời nhau, để làm nhau đau.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat