Xiềng Xích Cuồng Si

Chương 50


Trước Tiếp
Trước Tiếp


Ông vừa định lên tiếng dò hỏi thì bị gương mặt quen thuộc kia làm kinh hoảng giật mình.

Người nam nhân này, chú Trương biết rất rõ, hắn ta chính là vệ sĩ thân cận của Dịch Kiến Minh. Ngày hôm nay hắn ta đột ngột xuất hiện ở đây, chỉ có thể chứng thực được một chuyện rằng... ông chủ nhà ông đã về nước.

"Charlie! Cậu đến đây là có việc gì sao?" Chú Trương cố gắng khắc chế nỗi sợ hãi trong lòng, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười ôn nhu, hòa nhã.

"Đúng vậy." Hắn ta thản nhiên đáp, trên mặt vẫn diện vô biểu tình, nhìn chòng chọc Doãn Thiên.

"Cậu đến để tìm cậu chủ à?" Ông thấp giọng hỏi tiếp, nổ lực di dời sự chú ý của Charlie .

"Không. Tôi đến để tìm cậu ta." Vừa nói hắn vừa chỉ thẳng vào mặt anh, xác nhận.

Thân thể chú Trương thoáng cái run lên. Ông lập tức kéo Doãn Thiên ra sau, gượng cười vài tiếng, nói:

"Cậu đừng đùa...thằng nhóc này là người làm mới đến, có liên hệ gì với cậu đâu mà cậu tìm."

Hai mắt Charlie hơi híp lại sắc bén nhìn gương mặt già nua đang lấp liếm bao che, ngữ khí thốt ra mang theo vài phần âm trầm, lãnh đạm.

"Cậu ta là Hàn Doãn Thiên?" Kiểu câu nghi vấn nhưng lại có ý khẳng định rõ ràng.

Không đợi chú Trương phản ứng hắn liền nghiêm nghị nói thêm:

"Ông chủ muốn gặp mặt cậu ta."

"Việc này...Việc này không được." Ông lấy hết dũng khí can ngăn.



"Cậu chủ đã dặn dò kỹ lưỡng, người của cậu ấy bất kỳ ai cũng không được mang đi."

"Chú Trương...ông ở bên cạnh cậu chủ quá lâu, nên quên mất ai mới là chủ nhân thật sự của mình rồi à? Tôi nghĩ...chắc ông biết rõ trong nhà họ Dịch ai mới là người nắm quyền thực sự." Charlie mất kiên nhần lớn tiếng:

"Phiền ông tránh qua một bên! Tôi không muốn vô lễ."

Đối mặt với những lời nhắc nhở cường ngạnh của hắn ta ông vẫn kiên quyết che chở cho Doãn Thiên, tức giận phản kháng.

"Người là của cậu chủ. Muốn mang đi thì phải hỏi ý của cậu ấy trước."

Charlie chẳng nói gì thêm, chút nhẫn nại cuối cùng còn sót lại cũng dần dần tan biến. Hắn phất tay ra hiệu cho đám vệ sĩ phía sau lao đến bắt người.

Nhận thấy tình thế ngày một không n, anh lin v nhẹ vai chú Trương như một cách thức trấn an ông rồi chủ động tiến lên phía trước.

"Các người cần gì phải như thế. Chẳng phải là ngài Dịch muốn gặp tôi hay sao? Tôi đâu phải là con nợ hay tội phạm bị truy nã mà các người phải kéo theo nhiều người ra tay bắt trói."

"Hơn nữa..theo như tôi biết thì ngài Dịch vốn là một doanh nhân thành đạt, có danh tiếng trong nước lẫn nước ngoài. Các người chắc hẳn là vệ sĩ của ông ấy đi... nhưng sao hành động và lời nói lại chẳng khác gì phường lưu manh chợ búa vậy? Các người không nghĩ hành động mời khách ngày hôm nay quá bất lịch sự sao?"

Lời lẽ nhẹ nhàng nhưng chứa đầy thâm ý của Doãn Thiên khiến Charlie sượng sùng chột dạ. Hắn ra hiệu cho đám người kia lùi lại, ánh mắt phức tạp nhìn anh.

"Nói vậy, nghĩa là cậu Hàn đây đồng ý đi theo chúng tôi?"

"Ngài Dịch đã đặc biệt mời tới bốn vệ sĩ to lớn hung hãn đến để hộ tống, tôi có quyền cự tuyệt sao?"

Dứt lời, Doãn Thiên rất thản nhiên mà cất bước, Chú Trương ở phía sau nhanh chóng níu lấy anh.

"Cậu Hàn...hay là đợi cậu chủ về rồi tính."

"Chú Trương. Có những chuyện đã định sẵn là phải đối mặt. Cho dù trốn cũng trốn không khỏi." Anh mỉm cười, gạt đi đôi bàn tay gầy gò nhăn nheo đang nắm chặt tay mình.

Đôi mắt hạc khẽ khàng lướt qua gương mặt hiền từ đầy bất an nao núng, dừng lại ở ngôi biệt thự ấm ápthân quen. Doãn Thiên cười thật tươi rồi dứt khoát xoay lưng chẳng ngoái đầu lưu luyến.

"Dịch Dương...có lẽ lúc anh về...chúng ta đã là đường ngược hướng.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat