Alpha Nhỏ Bị Dụ Đi Mất Rồi

Chương 15


Trước Tiếp
Trước Tiếp


Tách!

Tiếng màn trập vang lên, ghi lại khoảnh khắc hiện trường cái chết của chính cậu. Trong giây phút ấy, từ trong bóng tối, một sinh vật khủng bố xuất hiện.

Lạc Như Minh chưa kịp phản ứng, cơ thể cậu đã bị sinh vật đó tấn công tàn nhẫn, kéo lê cậu vào hiện trường đẫm máu mà cậu đã chụp, trở thành vai chính đúng đắn của bức hình. Trước khi hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, cậu còn không kịp để lại một lời từ biệt với những người bạn đã đồng hành suốt quãng thời gian khó khăn này của mình.

“Cắt, qua.”

Cảnh quay kết thúc, không gian phim trường chìm vào yên lặng. Không một ai dám phá tan bầu không khí căng thẳng mà cảnh diễn của Cố Tinh Vân vừa tạo ra. Ánh mắt của đạo diễn Lưu Hoài rạng ngời tự hào.

“Xuất sắc!” Ông vỗ tay, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng: “Tôi chưa từng thấy diễn viên trẻ nào lột tả được cảm xúc tuyệt vọng đến thế!”

Lưu Hoài cảm thấy bản thân nhặt được viên ngọc thô với giá trị hàng tỷ rồi. Vớ đại một người mới hợp vai không ngờ lại có thể xuất sắc đến vậy. Tiến bộ từng ngày ông thấy rõ, giỏi giang lại chịu khó, đặc biệt là rất ngoan.

Diễn viên trẻ như vậy biết đi đâu mà tìm.

Chẳng qua mọi người phát hiện ra một chuyện, Cố Tinh Vân vẫn mở to mắt nằm trong vũng máu như thể cậu thật sự trở thành Lạc Như Minh rồi.

“Nhanh, qua gọi cậu ấy thoát vai đi.” Phó đạo hô lớn với một đám nhân viên đoàn phim ở gần cậu.

Cố Tinh Vân bị người gọi tỉnh mới rũ bỏ nhân vật ra khỏi tâm trí, thở hắt ra một hơi dài. Cảnh cuối này không chỉ là thử thách với diễn xuất, mà còn với cả tinh thần của cậu.



Hiện giờ đầu cậu đau lắm, mệt mỏi vô cùng.

Từng diễn viên trong đoàn lần lượt đến bắt tay rồi ôm lấy cậu chúc mừng, họ cười nói vui vẻ, còn vừa khen cậu diễn tốt, vừa dúi vài bao lì xì vào tay cậu, bảo đây là nghi thức đóng máy trước giờ nên cậu cứ việc nhận.

Cố Tinh Vân biết ơn vô cùng vì mọi người đã chiếu cố cậu trong suốt hai tháng quay hình này, dù mệt mỏi nhưng nụ cười vẫn luôn giữ trên môi.

Ai mà không thích nhóc Alpha ngoan ngoãn, đáng yêu chứ!

Thẩm Ngôn cũng đi đến ôm nhẹ cậu, từ ngày biết rõ năng lực của người trước mặt Thẩm Ngôn đã thay đổi suy nghĩ về cậu 180 độ rồi. Cậu không phải chỉ là người có khuôn mặt mà không có diễn xuất. Cậu có cả hai thứ đó, hoàn hảo, dễ mến như vậy sao anh có thể ghét cậu cho nổi.

“Hôm nay cậu cũng diễn tốt lắm, sau này hi vọng vẫn có thể hợp tác cùng cậu.”

"Sẽ ạ!"

Cố Tinh Vân ngọt ngào nói cảm ơn với anh, rồi xoay qua cảm ơn hai diễn viên chính, nhờ có bạn diễn thoải mái như họ mà cậu mới có trải nghiệm lần đầu đóng phim tốt như vậy.

Hai người cũng vui vẻ xoa xoa đầu cậu chúc mừng như thái độ đối đãi với em nhỏ trong nhà. Du Nhiên khi vào đoàn rất lạnh lùng, nhưng đến giờ cũng bị cậu với Hàn Ninh làm cho hòa tan rồi.

Đạo diễn Lưu đi đến đưa cho cậu bao lì xì dày nhất, ông nhìn thấy hai mắt bạn nhỏ đột nhiên phát sáng thì cười bảo: “Này thưởng thêm cho nhóc, tiền thù lao đóng phim của nhóc sẽ theo điều khoản hợp đồng chuyển vào tài khoản của công ty nhóc sau, nhớ tìm quản lý đòi nhé!”

“Vâng ạ!” Cố Tinh Vân cười tít cả mắt đáp.

Cậu cúi đầu cảm ơn tất cả mọi người trong đoàn. Cố Tinh Vân cảm thấy như một tảng đá nặng đã được gỡ khỏi ngực mình, nhưng đồng thời cũng có chút lưu luyến không nỡ rời xa.

Hành trình đầu tiên của cậu, kết thúc cũng nhanh thật.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat