Công Chúa Mạnh Mẽ Ở Dân Quốc
Chương 22
Än bữa sáng xong, Tá»ng Chu Thà nh quay vá» sân nhà của mình luôn, hoà n toà n không quan tâm Äến Lâm Tri Ngải á» phÃa sau, lá»ng ngá»±c Äang cÄng phá»ng lên cho thấy tâm trạng của anh lúc nà y không há» á»n Äá»nh.
Äợi Äến khi anh trá» vá» phòng thì vá»i xoay ngÆ°á»i lại, phát hiá»n thấy Lâm Tri Ngải Äang ung dung thong thả Äi á» phÃa sau, trên mặt còn ẩn hiá»n nét cÆ°á»i tủm tá»m, cÅ©ng không há» nháºn ra rằng anh vẫn Äang tức giáºn.
Tá»ng Chu Thà nh chá» có thá» cÆ°á»i nhạt, sau Äó khẽ lắc Äầu và thá» dà i, bản thân cÅ©ng Äúng tháºt là ... sao lại so Äo vá»i cô ngá»c nà y là m gì chứ!
Sau khi Lâm Tri Ngải trá» vá» phòng bèn Äi Äến trÆ°á»c bà n trang Äiá»m, mang cây bút kẻ chân mà y ÄÆ°a cho Tá»ng Chu Thà nh, cô ngÆ°á»c mặt lên, gÆ°Æ¡ng mặt kiêu ngạo: "Không phải anh cÆ°á»i tôi vẽ không Äẹp sao? Váºy anh vẽ cho tôi Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh Äang Äá»nh từ chá»i, Äà n ông con trai ai lại biết vẽ chân mà y chứ. Vẫn chÆ°a má» lá»i thì má»t nắm Äấm Äang siết chặt của Lâm Tri Ngải Äã cách mặt của anh chÆ°a Äến mÆ°á»i cen-ti-mét.
Rõ rà ng giá»ng nói vừa ngá»t ngà o vừa má»m mại nhÆ°ng Tá»ng Chu Thà nh lại nghe ra Äược lá»i Äe dá»a hùng há»n từ bên trong Äó: "Nếu nhÆ° vẽ không Äẹp, háºu quả anh tá»± mà hiá»u nhé!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Lúc Äầu anh nghÄ© thế nà o váºy hả, nghÄ© thế nà o mà lại giữ lại má»t loạn thế tiá»u ma vÆ°Æ¡ng á» bên cạnh chứ! Vô duyên vô cá» rÆ°á»c tá»i và o ngÆ°á»i, không biết bây giá» anh trả vá» có còn ká»p không nữa!
Có thá» là do tà i nÄng trá»i cho của Tá»ng Chu Thà nh mà chân mà y anh vẽ cho Lâm Tri Ngải cÅ©ng rất Äẹp. Ngay cả Tá»ng Chu Thà nh còn hÆ¡i kinh ngạc.
Lâm Tri Ngải nhìn trái nhìn phải á» trong gÆ°Æ¡ng, tá»± cô cảm thấy cÅ©ng á»n nên khá hà i lòng vá»i tay nghá» của Tá»ng Chu Thà nh: "Quả nhiên là tôi có nét Äẹp trá»i sinh, Äá» cho anh vẽ thế nà y cÅ©ng không che Äi ná»i khà chất mỹ nhân của tôi!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Cô ngá»c nà y tá»± luyến váºy à ?
Dứt lá»i, Lâm Tri Ngải quay ra vá» nhẹ lên vai của Tá»ng Chu Thà nh, nhẹ nhà ng nói: "Công viá»c vẽ chân mà y cho tôi sau nà y cứ giao cho anh váºy, tiếp tục cá» gắng nha!"
Ngoà i mặt Tá»ng Chu Thà nh ná» nụ cÆ°á»i rạng rỡ nhÆ°ng ná»i tâm lại báºt khóc thút thÃt. Nếu nhÆ° lúc Lâm Tri Ngải nói chuyá»n, tay của cô vá» lên vai anh nhẹ Äi má»t chút có phải sẽ tá»t hÆ¡n không!
Bên ngoà i cá»a sân vang lên tiếng gá»i của Phúc Bá: "Thiếu gia, Triá»u thiếu gia Äến tìm cáºu, tôi bảo cáºu ấy Äợi á» nhà Än rá»i ạ."
Tá»ng Chu Thà nh nghe váºy thì vá»i vã trá»n khá»i phòng, anh cà ng nghÄ© cà ng thấy không Äúng lắm, sao anh lại cảm thấy Äá»a vá» của mình cà ng ngà y cà ng thấp ấy nhá»!
Nếu cứ tiếp tục nhÆ° thế nà y há chẳng phải Äi ngược lại vá»i mục ÄÃch tìm vá» sÄ© cho mình lúc Äầu sao! Không Äược, anh phải trả hà ng thôi, anh nhất Äá»nh phải trả hà ng!
Phúc Bá nhìn thấy Tá»ng Chu Thà nh không nói gì nên Äà nh nói thêm lần nữa: "Cáºu muá»n gặp cáºu ấy không?"
Tháºt ra, chá» dá»±a và o má»i quan há» chÆ¡i vá»i nhau từ nhá» Äến lá»n của Triá»u Dá»±c Thạch và Tá»ng Chu Thà nh thì Äó giá» chẳng cần phải thông báo là m gì.
Chá» là Phúc Bá nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng bên mặt trái của Tá»ng Chu Thà nh, sau Äó bèn lắc Äầu, không phải vì hôm nay Tá»ng Chu Thà nh không tiá»n gặp Äấy sao!
Quả nhiên không ngoà i dá»± Äoán, nghe thấy câu há»i của Phúc Bá, Tá»ng Chu Thà nh ngay láºp tức lắc Äầu: "Không gặp, cứ bảo là tôi ra ngoà i rá»i!"
Bây giá» ra gặp Triá»u Dá»±c Thạch, chẳng phải Äá» cho cáºu ta cÆ°á»i nhạo mình nhanh hÆ¡n à !
NhÆ°ng Tá»ng Chu Thà nh vừa dứt lá»i thì bên ngoà i cá»a Äã có tiếng của Triá»u Dá»±c Thạch vang lên: "Em Äắc tá»i vá»i anh lúc nà o váºy, không ngá» lại còn lừa em bảo không có nhà cÆ¡ à ?"
Vá»n dÄ© Triá»u Dá»±c Thạch tức tá»i bÆ°á»c và o nhÆ°ng khi cáºu nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của Tá»ng Chu Thà nh xong thì lá»n tiếng phì cÆ°á»i: "Anh... Anh bá» sao váºy! Hahaha, hahahaha!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Mặc dù anh tá»± biết rằng bây giá» mình trông rất buá»n cÆ°á»i, cÆ¡ mà cáºu có thá» cÆ°á»i nhá» tiếng má»t chút hay không!
Triá»u Dá»±c Thạch lại không thá» thấu hiá»u cho ná»i Äau Äá»n bên trong con tim của Tá»ng Chu Thà nh, ngược lại còn Äâm má»t nhát và o thẳng tim của anh: "Em thấy anh chắc chắn là Äi ÄÆ°á»ng mà không biết nhìn ÄÆ°á»ng, Äáºp mặt và o cá»a chứ gì. Ngoà i cái nà y ra thì em cÅ©ng không nghÄ© Äược lý do nà o khác khiến cho cái mặt anh lại bá» Äáºp thà nh má»t dấu to nhÆ° váºy."
Triá»u Dá»±c Thạch nói xong lại báºt cÆ°á»i khằng khặc, Tá»ng Chu Thà nh thì vá»i gáºt Äầu: "Äúng rá»i Äó, không sai, là tôi Äáºp và o cánh cá»a Äó."
Va và o cá»a Ãt ra cÅ©ng không mất mặt nhÆ° bá» Lâm Tri Ngải quẳng ra ngoà i!
Lâm Tri Ngải Äứng á» trÆ°á»c cá»a, nhìn thấy hai ngÆ°á»i Äà n ông á» trong sân, im lặng không lên tiếng. Tháºt ra thì cô cÅ©ng có thá» cảm nháºn Äược ánh mắt uất háºn của Tá»ng Chu Thà nh nhÆ°ng ai bảo anh cÆ°á»i nhạo cô trÆ°á»c là m gì!
Tiá»u công chúa sao lại có thá» Äá» ngÆ°á»i khác cÆ°á»i nhạo cÆ¡ chứ!
Triá»u Dá»±c Thạch phì cÆ°á»i vá»n vẹn ná»a tiếng Äá»ng há» má»i từ từ ngừng lại: "Äược rá»i, em không cÆ°á»i nữa, hôm nay em Äến là có viá»c muá»n nói vá»i anh."
Tá»ng Chu Thà nh ngá»i xuá»ng chiếc ghế Äá á» trong sân, liếc nhìn Triá»u Dá»±c Thà nh rá»i mặt không chút biá»u cảm há»i: "Chuyá»n gì?"
CÆ°á»i lâu nhÆ° váºy rá»i còn nói là không cÆ°á»i. Cáºu không thấy má»t nhÆ°ng anh cÅ©ng thấy má»t rá»i.
Triá»u Dá»±c Thạch ÄÆ°a mắt sang nhìn Lâm Tri Ngải vẫn Äang Äứng á» cá»a phòng trÆ°á»c, sau Äó má»i tiến sát Äến tai của Tá»ng Chu Thà nh, khẽ giá»ng nói: "Lúc trÆ°á»c chẳng phải chá» dâu muá»n xem cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng sao? Phòng khiêu vÅ© Anh Äà o Äang chuẩn bá» tháºt rá»i kìa, nghe bảo toà n là con trai thôi. Thá»i gian là trong tuần nà y, chúng ta Äi xem vá»i nhau Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh lạnh lùng hừ má»t tiếng rá»i lắc Äầu: "Không Äi, cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng thì có gì mà vui! Toà n là Äà n ông con trai, váºy thì cà ng chán."
Triá»u Dá»±c Thạch tiếc hùi hụi: "Anh không Äi tháºt à , Äây là lần Äầu tiên tá» chức cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng nà y Äó!"
Tá»ng Chu Thà nh vẫn kiên quyết lắc Äầu: "Không Äi, chán phèo."
Lâm Tri Ngải còn Äứng trÆ°á»c cá»a phòng Äá»t nhiên láºt Äáºt nhanh chóng chạy Äến trÆ°á»c mặt Tá»ng Chu Thà nh, cô nhìn và o mắt Tá»ng Chu Thà nh và nói: "Äi, tôi muá»n Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh vẫn bà y ra vẻ mặt nhÆ° chuyá»n chẳng liên quan gì Äến mình, lạnh lùng nói: "Không Äi là không Äi!"
Mãi Äến lúc Triá»u Dá»±c Thạch rá»i Äi, Tá»ng Chu Thà nh vẫn không thay Äá»i suy nghÄ© Äó của mình, từ Äầu Äến cuá»i vẫn không Äá»ng ý Äi xem cuá»c thi diá» n ra.
Äiá»u nà y cÅ©ng khiến Lâm Tri Ngải rất sá»t ruá»t, kéo lấy tay của Tá»ng Chu Thà nh và bắt Äầu là m nÅ©ng: "Tôi sai rá»i mà , tôi sai tháºt rá»i, tôi không nên vứt anh ra ngoà i nhÆ° váºy!"
Tá»ng Chu Thà nh khoanh hai tay trÆ°á»c ngá»±c, ngẩng cằm lên, hừ má»t tiếng lạnh lùng. Bây giá» má»i biết sai, váºy lúc sáng sao không xin lá»i!
"Trái tim bá» tá»n thÆ°Æ¡ng Äã không là nh Äược nữa rá»i, dù cô nói gì Äi nữa, tôi vẫn không Äi Äâu!"
Nhìn thấy bá» dạng nhÆ° nÆ°á»c Äá» Äầu vá»t của Tá»ng Chu Thà nh, Lâm Tri Ngải cÅ©ng không còn vui vẻ nữa, cô là tiá»u công chúa cÆ¡ Äấy, Äá» cho công chúa xin lá»i má»t lần Äâu dá» nhÆ° váºy! Cái tên Tá»ng Chu Thà nh nà y không biết tá»t xấu gì cả!
Lâm Tri Ngải bèn lấy hai tay chá»ng hông, bÄ©u bÄ©u môi, gắt giá»ng: "Anh không Äi thì tôi tá»± Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh liếc mắt nhìn Lâm Tri Ngải, gÆ°Æ¡ng mặt bà y ra vẻ nhÆ° không thá» tin Äược.
Nếu nhÆ° Lâm Tri Ngải kiên trì thêm má»t chút nữa, nói không chừng anh sẽ Äá»ng ý.
NhÆ°ng không ngá» Lâm Tri Ngải lại nóng vá»i nhÆ° váºy, Äây là thái Äá» má»t ngÆ°á»i xin lá»i nên có Äó sao!
"Váºy cô tá»± mà Äi Äi, có Äiá»u tôi nói cho cô nghe, cuá»c thi của phòng khiêu vÅ© Anh Äà o chá» có há»i viên má»i có thá» Äược và o, cô vừa Äi Äến cá»a phòng khiêu vÅ© thì Äã bá» Äuá»i vá» rá»i!"
Nghe thấy Tá»ng Chu Thà nh nói váºy, Lâm Tri Ngải kinh ngạc há há»c, cô cúi Äầu suy nghÄ© má»t lúc lâu.
Cuá»c thi nà y cô tháºt sá»± rất muá»n Äi xem nhÆ°ng vấn Äá» lá»n nhất bây giá» là Tá»ng Chu Thà nh không dẫn cô Äi, cô không và o Äược phòng khiêu vÅ©!
Lâm Tri Ngải chá» có thá» ngẩng Äầu nhìn Tá»ng Chu Thà nh, Äôi mắt má» to, cặp mắt Äen ngấn lá», dáng vẻ Äáng thÆ°Æ¡ng nói: "Váºy anh muá»n thế nà o má»i có thá» dẫn tôi Äi?"
Nhìn thấy bá» dạng nÆ°á»c mắt lÆ°ng tròng của Lâm Tri Ngải, Tá»ng Chu Thà nh chá» cảm thấy con tim bá»ng nhói lên má»t nhá»p, giá»ng há»t nhÆ° bá» má»t bà n tay to lá»n bóp nghẹn, khiến anh không thá» thá» Äược.
Tá»ng Chu Thà nh chau mà y nhìn Lâm Tri Ngải, thá» dà i: "Muá»n tôi dẫn cô Äi không phải là không Äược nhÆ°ng tôi có má»t yêu cầu."
Lâm Tri Ngải vui vẻ má»m cÆ°á»i, Äôi mắt sáng ngá»i, khua tay múa chân vì hÆ°ng phấn, nÆ°á»c mắt Äá»ng lại vẫn chÆ°a ká»p thu vá». Cô vá»i quay ngÆ°á»i chạy và o trong phòng, phá»i quần áo cho buá»i Äi xem cuá»c thi diá» n ra: "Äược chứ, Äược chứ!"
Tá»ng Chu Thà nh vá»i nắm chặt lấy tay của Lâm Tri Ngải, không cho cô rá»i Äi: "Cô Äừng vá»i, nghe tôi nói Äã!"
"Cô phải cam Äoan là sau nà y không bao giá» Äánh tôi, quÄng tôi, vác tôi, lừa tôi và không Äá tôi xuá»ng giÆ°á»ng nữa! Nhìn thấy ngÆ°á»i khác ức hiếp tôi phải giúp tôi, cô phải chiá»u chuá»ng tôi, chá» Äược Äá»i xá» tá»i vá»i má»t mình tôi. Má»i má»t chuyá»n mà cô Äá»ng ý vá»i tôi thì cô phải là m Äược..."
Tá»ng Chu Thà nh dÆ°á»ng nhÆ° nói hết những yêu cầu mình nghÄ© ra Äược, nói Äến cùng, anh cÅ©ng không biết rằng mình Äang nói gì nữa.
Còn Lâm Tri Ngải thì lại bắt Äầu chau mà y: "Không phải anh nói chá» có má»t yêu cầu thôi sao? Sao nói nhiá»u dữ váºy?"
Tá»ng Chu Thà nh chÄm chÄm nhìn Lâm Tri Ngải: "Cô có muá»n Äi xem cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng Äó nữa không? Cô nói má»t câu là có Äá»ng ý hay không thôi!"
Lâm Tri Ngải cúi Äầu bắt Äầu suy tÆ°, Tá»ng Chu Thà nh nói nhiá»u quá, cô hoà n toà n không nhá» ná»i. NhÆ°ng nếu bảo cô từ bá» cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng tuần nà y thì cô không cam tâm.
Tá»ng Chu Thà nh nhìn thấy Lâm Tri Ngải mãi không trả lá»i, anh trợn mắt, hừ má»t tiếng rá»i giả vá» rá»i Äi: "Cái nà y còn cần suy nghÄ© sao? Cô có muá»n Äi xem cuá»c thi Äó hay không Äây!"
Nhìn thấy bóng lÆ°ng rá»i Äi của Tá»ng Chu Thà nh, Lâm Tri Ngải nhanh chóng kéo tay anh lại, nói lá»n: "Tôi Äá»ng ý là Äược chứ gì."
Trong Äầu Lâm Tri Ngải chá» toà n là cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng kia, hoà n toà n không phát hiá»n nụ cÆ°á»i thâm hiá»m Äang hiá»n lên trên khoé môi của Tá»ng Chu Thà nh.
Tại cÄn nhà dân cách Tá»ng phủ bá»n con phá», Lâm Diá»c Vân Äang bÆ°ng má»t cái cháºu, mặc má»t chiếc váy chắp vá bằng vải bông bÆ°á»c và o má»t cÄn phòng.
Khi cô ta lấy hết những quần áo bẩn từ trên giÆ°á»ng bá» và o trong cháºu thì phát hiá»n TrÆ°Æ¡ng Máºu Äang ngá»i á» trên bà n, tay cầm bút viết gì Äó trên trang giấy, cÅ©ng không biết là anh ta Äang viết gì.
Lâm Diá»c Vân bất giác chau mà y: "Vết thÆ°Æ¡ng của thầy vừa má»i khá»i, sao lại xuá»ng giÆ°á»ng váºy?"
TrÆ°Æ¡ng Máºu chẳng thiết quay Äầu, vừa viết chữ vừa lạnh lùng nói: "Em Äừng là m phiá»n tôi, tôi muá»n viết má»t quyá»n tiá»u thuyết."
Lâm Diá»c Vân tÆ°á»ng rằng TrÆ°Æ¡ng Máºu viết tiá»u thuyết là vì muá»n trang trải cho gia Äình, Äôi mà y chau lại theo quán tÃnh: "Ngay cả quần áo em cÅ©ng mang Äi cầm rá»i, chắc cÅ©ng Äủ Äá» chúng ta sinh sá»ng má»t khoảng thá»i gian, thầy Äừng lo."
Dứt lá»i, trong lòng Lâm Diá»c Vân không kìm Äược mà oán trách mẹ của cô ta. Cô ta Äã Äi Äến nhà há» Lâm táºn mấy lần rá»i nhÆ°ng lần nà o cÅ©ng Äá»u trắng tay quay vá», hoà n toà n là không nhìn thấy mẹ của cô ta.
Cô ta lại không dám Äứng quá lâu á» trÆ°á»c cá»a nhà há» Lâm, sợ sẽ là m kinh Äá»ng Äến Lâm lão thái thái nên chá» Äà nh Äem những Äá» Äạc lần trÆ°á»c mẹ cô ta cho Äi cầm cá».
Cầm hết trang sức thì bắt Äầu cầm Äến quần áo. Sáng hôm nay, bá» quần áo cuá»i cùng trên ngÆ°á»i cô ta cÅ©ng mang Äi cầm rá»i, nên chá» có thá» mặc lại bá» quần áo trÆ°á»c Äó cô ta mặc khi và o thà nh.
Cuá»i cùng TrÆ°Æ¡ng Máºu cÅ©ng quay Äầu lại nhìn Lâm Diá»c Vân, anh ta nhÆ°á»ng mà y, lạnh lùng nói: "Tôi viết quyá»n tiá»u thuyết nà y cÅ©ng Äâu phải Äá» kiếm tiá»n, tôi viết hết những viá»c mà chúng ta Äã trải qua và o Äây, tôi phải khiến cho tất cả ngÆ°á»i trong thiên hạ Äến Äá» róc hết xÆ°Æ¡ng của nhà há» Tá»ng và nhà há» Lâm!"
Lâm Diá»c Vân Äặt cái cháºu trong tay xuá»ng, vá»i gáºt Äầu, Äôi mà y chau lại mang theo chút Æ°u sầu: "NhÆ°ng thầy viết xong rá»i thì phải gá»i Äi Äâu? Toà soạn báo á» Thà nh Äô hoà n toà n không dám Äắc tá»i Äến nhà há» Tá»ng, bÆ°á»c trÆ°á»c thầy vừa gá»i bản thảo Äi thì bÆ°á»c sau Äã xuất hiá»n trÆ°á»c mặt nhà há» Tá»ng rá»i."
TrÆ°Æ¡ng Máºu cÆ°á»i nhạt: "Chuyá»n nà y thì em không cần lo, tôi tá»± có cách của mình. Tòa soạn báo của Thà nh Äô cả ngà n cả vạn, chung quy vẫn sẽ có má»t tòa soạn vì lượng tiêu thụ mà to gan lên chứ."
Lâm Diá»c Vân nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt của TrÆ°Æ¡ng Máºu, cảm Äá»ng vô cùng: "Thầy TrÆ°Æ¡ng, em tin thầy nhất Äá»nh sẽ thà nh công."
TrÆ°Æ¡ng Máºu liếc mắt nhìn và o bá» quần áo chắp vá của Lâm Diá»c Vân, lại liếc nhìn bà n tay Äã chai sạn vì mấy hôm nay là m viá»c quá nhiá»u, trong Äôi mắt hiá»n lên sá»± chán ghét.
"Em có thá»i gian thì vẫn nên quay vá» nhà thÄm mẹ em nhiá»u hÆ¡n Äi, dù xảy ra chuyá»n gì Äi nữa bà ấy vẫn là ngÆ°á»i Äã sinh ra em!"
Lâm Diá»c Vân khẽ gáºt Äầu, trên gÆ°Æ¡ng mặt ngáºp trà n sá»± cảm Äá»ng: "Dạ vâng, ngà y mai em sẽ vá», thầy yên tâm Äi, mẹ của em thÆ°Æ¡ng em lắm, lần nà y quay vá» em bảo mẹ cho em thêm má»t Ãt tiá»n nữa."
Äôi mắt TrÆ°Æ¡ng Máºu láºp tức thay Äá»i, anh ta ôm chầm Lâm Diá»c Vân và o lòng rá»i thá» dà i: "Tháºt may mắn khi vẫn còn có em, nếu không tôi cÅ©ng không biết quãng thá»i gian nà y tôi sẽ phải trải qua nhÆ° thế nà o!"
Anh ta tìm Äâu ra ngÆ°á»i phụ nữ thứ hai ngu ngá»c nhiá»u tiá»n, còn không cần phải chá»u trách nhiá»m nhÆ° Lâm Diá»c Vân chứ!
Äợi Äến khi anh trá» vá» phòng thì vá»i xoay ngÆ°á»i lại, phát hiá»n thấy Lâm Tri Ngải Äang ung dung thong thả Äi á» phÃa sau, trên mặt còn ẩn hiá»n nét cÆ°á»i tủm tá»m, cÅ©ng không há» nháºn ra rằng anh vẫn Äang tức giáºn.
Tá»ng Chu Thà nh chá» có thá» cÆ°á»i nhạt, sau Äó khẽ lắc Äầu và thá» dà i, bản thân cÅ©ng Äúng tháºt là ... sao lại so Äo vá»i cô ngá»c nà y là m gì chứ!
Sau khi Lâm Tri Ngải trá» vá» phòng bèn Äi Äến trÆ°á»c bà n trang Äiá»m, mang cây bút kẻ chân mà y ÄÆ°a cho Tá»ng Chu Thà nh, cô ngÆ°á»c mặt lên, gÆ°Æ¡ng mặt kiêu ngạo: "Không phải anh cÆ°á»i tôi vẽ không Äẹp sao? Váºy anh vẽ cho tôi Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh Äang Äá»nh từ chá»i, Äà n ông con trai ai lại biết vẽ chân mà y chứ. Vẫn chÆ°a má» lá»i thì má»t nắm Äấm Äang siết chặt của Lâm Tri Ngải Äã cách mặt của anh chÆ°a Äến mÆ°á»i cen-ti-mét.
Rõ rà ng giá»ng nói vừa ngá»t ngà o vừa má»m mại nhÆ°ng Tá»ng Chu Thà nh lại nghe ra Äược lá»i Äe dá»a hùng há»n từ bên trong Äó: "Nếu nhÆ° vẽ không Äẹp, háºu quả anh tá»± mà hiá»u nhé!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Lúc Äầu anh nghÄ© thế nà o váºy hả, nghÄ© thế nà o mà lại giữ lại má»t loạn thế tiá»u ma vÆ°Æ¡ng á» bên cạnh chứ! Vô duyên vô cá» rÆ°á»c tá»i và o ngÆ°á»i, không biết bây giá» anh trả vá» có còn ká»p không nữa!
Có thá» là do tà i nÄng trá»i cho của Tá»ng Chu Thà nh mà chân mà y anh vẽ cho Lâm Tri Ngải cÅ©ng rất Äẹp. Ngay cả Tá»ng Chu Thà nh còn hÆ¡i kinh ngạc.
Lâm Tri Ngải nhìn trái nhìn phải á» trong gÆ°Æ¡ng, tá»± cô cảm thấy cÅ©ng á»n nên khá hà i lòng vá»i tay nghá» của Tá»ng Chu Thà nh: "Quả nhiên là tôi có nét Äẹp trá»i sinh, Äá» cho anh vẽ thế nà y cÅ©ng không che Äi ná»i khà chất mỹ nhân của tôi!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Cô ngá»c nà y tá»± luyến váºy à ?
Dứt lá»i, Lâm Tri Ngải quay ra vá» nhẹ lên vai của Tá»ng Chu Thà nh, nhẹ nhà ng nói: "Công viá»c vẽ chân mà y cho tôi sau nà y cứ giao cho anh váºy, tiếp tục cá» gắng nha!"
Ngoà i mặt Tá»ng Chu Thà nh ná» nụ cÆ°á»i rạng rỡ nhÆ°ng ná»i tâm lại báºt khóc thút thÃt. Nếu nhÆ° lúc Lâm Tri Ngải nói chuyá»n, tay của cô vá» lên vai anh nhẹ Äi má»t chút có phải sẽ tá»t hÆ¡n không!
Bên ngoà i cá»a sân vang lên tiếng gá»i của Phúc Bá: "Thiếu gia, Triá»u thiếu gia Äến tìm cáºu, tôi bảo cáºu ấy Äợi á» nhà Än rá»i ạ."
Tá»ng Chu Thà nh nghe váºy thì vá»i vã trá»n khá»i phòng, anh cà ng nghÄ© cà ng thấy không Äúng lắm, sao anh lại cảm thấy Äá»a vá» của mình cà ng ngà y cà ng thấp ấy nhá»!
Nếu cứ tiếp tục nhÆ° thế nà y há chẳng phải Äi ngược lại vá»i mục ÄÃch tìm vá» sÄ© cho mình lúc Äầu sao! Không Äược, anh phải trả hà ng thôi, anh nhất Äá»nh phải trả hà ng!
Phúc Bá nhìn thấy Tá»ng Chu Thà nh không nói gì nên Äà nh nói thêm lần nữa: "Cáºu muá»n gặp cáºu ấy không?"
Tháºt ra, chá» dá»±a và o má»i quan há» chÆ¡i vá»i nhau từ nhá» Äến lá»n của Triá»u Dá»±c Thạch và Tá»ng Chu Thà nh thì Äó giá» chẳng cần phải thông báo là m gì.
Chá» là Phúc Bá nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng bên mặt trái của Tá»ng Chu Thà nh, sau Äó bèn lắc Äầu, không phải vì hôm nay Tá»ng Chu Thà nh không tiá»n gặp Äấy sao!
Quả nhiên không ngoà i dá»± Äoán, nghe thấy câu há»i của Phúc Bá, Tá»ng Chu Thà nh ngay láºp tức lắc Äầu: "Không gặp, cứ bảo là tôi ra ngoà i rá»i!"
Bây giá» ra gặp Triá»u Dá»±c Thạch, chẳng phải Äá» cho cáºu ta cÆ°á»i nhạo mình nhanh hÆ¡n à !
NhÆ°ng Tá»ng Chu Thà nh vừa dứt lá»i thì bên ngoà i cá»a Äã có tiếng của Triá»u Dá»±c Thạch vang lên: "Em Äắc tá»i vá»i anh lúc nà o váºy, không ngá» lại còn lừa em bảo không có nhà cÆ¡ à ?"
Vá»n dÄ© Triá»u Dá»±c Thạch tức tá»i bÆ°á»c và o nhÆ°ng khi cáºu nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của Tá»ng Chu Thà nh xong thì lá»n tiếng phì cÆ°á»i: "Anh... Anh bá» sao váºy! Hahaha, hahahaha!"
Tá»ng Chu Thà nh: "..."
Mặc dù anh tá»± biết rằng bây giá» mình trông rất buá»n cÆ°á»i, cÆ¡ mà cáºu có thá» cÆ°á»i nhá» tiếng má»t chút hay không!
Triá»u Dá»±c Thạch lại không thá» thấu hiá»u cho ná»i Äau Äá»n bên trong con tim của Tá»ng Chu Thà nh, ngược lại còn Äâm má»t nhát và o thẳng tim của anh: "Em thấy anh chắc chắn là Äi ÄÆ°á»ng mà không biết nhìn ÄÆ°á»ng, Äáºp mặt và o cá»a chứ gì. Ngoà i cái nà y ra thì em cÅ©ng không nghÄ© Äược lý do nà o khác khiến cho cái mặt anh lại bá» Äáºp thà nh má»t dấu to nhÆ° váºy."
Triá»u Dá»±c Thạch nói xong lại báºt cÆ°á»i khằng khặc, Tá»ng Chu Thà nh thì vá»i gáºt Äầu: "Äúng rá»i Äó, không sai, là tôi Äáºp và o cánh cá»a Äó."
Va và o cá»a Ãt ra cÅ©ng không mất mặt nhÆ° bá» Lâm Tri Ngải quẳng ra ngoà i!
Lâm Tri Ngải Äứng á» trÆ°á»c cá»a, nhìn thấy hai ngÆ°á»i Äà n ông á» trong sân, im lặng không lên tiếng. Tháºt ra thì cô cÅ©ng có thá» cảm nháºn Äược ánh mắt uất háºn của Tá»ng Chu Thà nh nhÆ°ng ai bảo anh cÆ°á»i nhạo cô trÆ°á»c là m gì!
Tiá»u công chúa sao lại có thá» Äá» ngÆ°á»i khác cÆ°á»i nhạo cÆ¡ chứ!
Triá»u Dá»±c Thạch phì cÆ°á»i vá»n vẹn ná»a tiếng Äá»ng há» má»i từ từ ngừng lại: "Äược rá»i, em không cÆ°á»i nữa, hôm nay em Äến là có viá»c muá»n nói vá»i anh."
Tá»ng Chu Thà nh ngá»i xuá»ng chiếc ghế Äá á» trong sân, liếc nhìn Triá»u Dá»±c Thà nh rá»i mặt không chút biá»u cảm há»i: "Chuyá»n gì?"
CÆ°á»i lâu nhÆ° váºy rá»i còn nói là không cÆ°á»i. Cáºu không thấy má»t nhÆ°ng anh cÅ©ng thấy má»t rá»i.
Triá»u Dá»±c Thạch ÄÆ°a mắt sang nhìn Lâm Tri Ngải vẫn Äang Äứng á» cá»a phòng trÆ°á»c, sau Äó má»i tiến sát Äến tai của Tá»ng Chu Thà nh, khẽ giá»ng nói: "Lúc trÆ°á»c chẳng phải chá» dâu muá»n xem cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng sao? Phòng khiêu vÅ© Anh Äà o Äang chuẩn bá» tháºt rá»i kìa, nghe bảo toà n là con trai thôi. Thá»i gian là trong tuần nà y, chúng ta Äi xem vá»i nhau Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh lạnh lùng hừ má»t tiếng rá»i lắc Äầu: "Không Äi, cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng thì có gì mà vui! Toà n là Äà n ông con trai, váºy thì cà ng chán."
Triá»u Dá»±c Thạch tiếc hùi hụi: "Anh không Äi tháºt à , Äây là lần Äầu tiên tá» chức cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng nà y Äó!"
Tá»ng Chu Thà nh vẫn kiên quyết lắc Äầu: "Không Äi, chán phèo."
Lâm Tri Ngải còn Äứng trÆ°á»c cá»a phòng Äá»t nhiên láºt Äáºt nhanh chóng chạy Äến trÆ°á»c mặt Tá»ng Chu Thà nh, cô nhìn và o mắt Tá»ng Chu Thà nh và nói: "Äi, tôi muá»n Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh vẫn bà y ra vẻ mặt nhÆ° chuyá»n chẳng liên quan gì Äến mình, lạnh lùng nói: "Không Äi là không Äi!"
Mãi Äến lúc Triá»u Dá»±c Thạch rá»i Äi, Tá»ng Chu Thà nh vẫn không thay Äá»i suy nghÄ© Äó của mình, từ Äầu Äến cuá»i vẫn không Äá»ng ý Äi xem cuá»c thi diá» n ra.
Äiá»u nà y cÅ©ng khiến Lâm Tri Ngải rất sá»t ruá»t, kéo lấy tay của Tá»ng Chu Thà nh và bắt Äầu là m nÅ©ng: "Tôi sai rá»i mà , tôi sai tháºt rá»i, tôi không nên vứt anh ra ngoà i nhÆ° váºy!"
Tá»ng Chu Thà nh khoanh hai tay trÆ°á»c ngá»±c, ngẩng cằm lên, hừ má»t tiếng lạnh lùng. Bây giá» má»i biết sai, váºy lúc sáng sao không xin lá»i!
"Trái tim bá» tá»n thÆ°Æ¡ng Äã không là nh Äược nữa rá»i, dù cô nói gì Äi nữa, tôi vẫn không Äi Äâu!"
Nhìn thấy bá» dạng nhÆ° nÆ°á»c Äá» Äầu vá»t của Tá»ng Chu Thà nh, Lâm Tri Ngải cÅ©ng không còn vui vẻ nữa, cô là tiá»u công chúa cÆ¡ Äấy, Äá» cho công chúa xin lá»i má»t lần Äâu dá» nhÆ° váºy! Cái tên Tá»ng Chu Thà nh nà y không biết tá»t xấu gì cả!
Lâm Tri Ngải bèn lấy hai tay chá»ng hông, bÄ©u bÄ©u môi, gắt giá»ng: "Anh không Äi thì tôi tá»± Äi!"
Tá»ng Chu Thà nh liếc mắt nhìn Lâm Tri Ngải, gÆ°Æ¡ng mặt bà y ra vẻ nhÆ° không thá» tin Äược.
Nếu nhÆ° Lâm Tri Ngải kiên trì thêm má»t chút nữa, nói không chừng anh sẽ Äá»ng ý.
NhÆ°ng không ngá» Lâm Tri Ngải lại nóng vá»i nhÆ° váºy, Äây là thái Äá» má»t ngÆ°á»i xin lá»i nên có Äó sao!
"Váºy cô tá»± mà Äi Äi, có Äiá»u tôi nói cho cô nghe, cuá»c thi của phòng khiêu vÅ© Anh Äà o chá» có há»i viên má»i có thá» Äược và o, cô vừa Äi Äến cá»a phòng khiêu vÅ© thì Äã bá» Äuá»i vá» rá»i!"
Nghe thấy Tá»ng Chu Thà nh nói váºy, Lâm Tri Ngải kinh ngạc há há»c, cô cúi Äầu suy nghÄ© má»t lúc lâu.
Cuá»c thi nà y cô tháºt sá»± rất muá»n Äi xem nhÆ°ng vấn Äá» lá»n nhất bây giá» là Tá»ng Chu Thà nh không dẫn cô Äi, cô không và o Äược phòng khiêu vÅ©!
Lâm Tri Ngải chá» có thá» ngẩng Äầu nhìn Tá»ng Chu Thà nh, Äôi mắt má» to, cặp mắt Äen ngấn lá», dáng vẻ Äáng thÆ°Æ¡ng nói: "Váºy anh muá»n thế nà o má»i có thá» dẫn tôi Äi?"
Nhìn thấy bá» dạng nÆ°á»c mắt lÆ°ng tròng của Lâm Tri Ngải, Tá»ng Chu Thà nh chá» cảm thấy con tim bá»ng nhói lên má»t nhá»p, giá»ng há»t nhÆ° bá» má»t bà n tay to lá»n bóp nghẹn, khiến anh không thá» thá» Äược.
Tá»ng Chu Thà nh chau mà y nhìn Lâm Tri Ngải, thá» dà i: "Muá»n tôi dẫn cô Äi không phải là không Äược nhÆ°ng tôi có má»t yêu cầu."
Lâm Tri Ngải vui vẻ má»m cÆ°á»i, Äôi mắt sáng ngá»i, khua tay múa chân vì hÆ°ng phấn, nÆ°á»c mắt Äá»ng lại vẫn chÆ°a ká»p thu vá». Cô vá»i quay ngÆ°á»i chạy và o trong phòng, phá»i quần áo cho buá»i Äi xem cuá»c thi diá» n ra: "Äược chứ, Äược chứ!"
Tá»ng Chu Thà nh vá»i nắm chặt lấy tay của Lâm Tri Ngải, không cho cô rá»i Äi: "Cô Äừng vá»i, nghe tôi nói Äã!"
"Cô phải cam Äoan là sau nà y không bao giá» Äánh tôi, quÄng tôi, vác tôi, lừa tôi và không Äá tôi xuá»ng giÆ°á»ng nữa! Nhìn thấy ngÆ°á»i khác ức hiếp tôi phải giúp tôi, cô phải chiá»u chuá»ng tôi, chá» Äược Äá»i xá» tá»i vá»i má»t mình tôi. Má»i má»t chuyá»n mà cô Äá»ng ý vá»i tôi thì cô phải là m Äược..."
Tá»ng Chu Thà nh dÆ°á»ng nhÆ° nói hết những yêu cầu mình nghÄ© ra Äược, nói Äến cùng, anh cÅ©ng không biết rằng mình Äang nói gì nữa.
Còn Lâm Tri Ngải thì lại bắt Äầu chau mà y: "Không phải anh nói chá» có má»t yêu cầu thôi sao? Sao nói nhiá»u dữ váºy?"
Tá»ng Chu Thà nh chÄm chÄm nhìn Lâm Tri Ngải: "Cô có muá»n Äi xem cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng Äó nữa không? Cô nói má»t câu là có Äá»ng ý hay không thôi!"
Lâm Tri Ngải cúi Äầu bắt Äầu suy tÆ°, Tá»ng Chu Thà nh nói nhiá»u quá, cô hoà n toà n không nhá» ná»i. NhÆ°ng nếu bảo cô từ bá» cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng tuần nà y thì cô không cam tâm.
Tá»ng Chu Thà nh nhìn thấy Lâm Tri Ngải mãi không trả lá»i, anh trợn mắt, hừ má»t tiếng rá»i giả vá» rá»i Äi: "Cái nà y còn cần suy nghÄ© sao? Cô có muá»n Äi xem cuá»c thi Äó hay không Äây!"
Nhìn thấy bóng lÆ°ng rá»i Äi của Tá»ng Chu Thà nh, Lâm Tri Ngải nhanh chóng kéo tay anh lại, nói lá»n: "Tôi Äá»ng ý là Äược chứ gì."
Trong Äầu Lâm Tri Ngải chá» toà n là cuá»c thi vÅ© vÆ°Æ¡ng kia, hoà n toà n không phát hiá»n nụ cÆ°á»i thâm hiá»m Äang hiá»n lên trên khoé môi của Tá»ng Chu Thà nh.
Tại cÄn nhà dân cách Tá»ng phủ bá»n con phá», Lâm Diá»c Vân Äang bÆ°ng má»t cái cháºu, mặc má»t chiếc váy chắp vá bằng vải bông bÆ°á»c và o má»t cÄn phòng.
Khi cô ta lấy hết những quần áo bẩn từ trên giÆ°á»ng bá» và o trong cháºu thì phát hiá»n TrÆ°Æ¡ng Máºu Äang ngá»i á» trên bà n, tay cầm bút viết gì Äó trên trang giấy, cÅ©ng không biết là anh ta Äang viết gì.
Lâm Diá»c Vân bất giác chau mà y: "Vết thÆ°Æ¡ng của thầy vừa má»i khá»i, sao lại xuá»ng giÆ°á»ng váºy?"
TrÆ°Æ¡ng Máºu chẳng thiết quay Äầu, vừa viết chữ vừa lạnh lùng nói: "Em Äừng là m phiá»n tôi, tôi muá»n viết má»t quyá»n tiá»u thuyết."
Lâm Diá»c Vân tÆ°á»ng rằng TrÆ°Æ¡ng Máºu viết tiá»u thuyết là vì muá»n trang trải cho gia Äình, Äôi mà y chau lại theo quán tÃnh: "Ngay cả quần áo em cÅ©ng mang Äi cầm rá»i, chắc cÅ©ng Äủ Äá» chúng ta sinh sá»ng má»t khoảng thá»i gian, thầy Äừng lo."
Dứt lá»i, trong lòng Lâm Diá»c Vân không kìm Äược mà oán trách mẹ của cô ta. Cô ta Äã Äi Äến nhà há» Lâm táºn mấy lần rá»i nhÆ°ng lần nà o cÅ©ng Äá»u trắng tay quay vá», hoà n toà n là không nhìn thấy mẹ của cô ta.
Cô ta lại không dám Äứng quá lâu á» trÆ°á»c cá»a nhà há» Lâm, sợ sẽ là m kinh Äá»ng Äến Lâm lão thái thái nên chá» Äà nh Äem những Äá» Äạc lần trÆ°á»c mẹ cô ta cho Äi cầm cá».
Cầm hết trang sức thì bắt Äầu cầm Äến quần áo. Sáng hôm nay, bá» quần áo cuá»i cùng trên ngÆ°á»i cô ta cÅ©ng mang Äi cầm rá»i, nên chá» có thá» mặc lại bá» quần áo trÆ°á»c Äó cô ta mặc khi và o thà nh.
Cuá»i cùng TrÆ°Æ¡ng Máºu cÅ©ng quay Äầu lại nhìn Lâm Diá»c Vân, anh ta nhÆ°á»ng mà y, lạnh lùng nói: "Tôi viết quyá»n tiá»u thuyết nà y cÅ©ng Äâu phải Äá» kiếm tiá»n, tôi viết hết những viá»c mà chúng ta Äã trải qua và o Äây, tôi phải khiến cho tất cả ngÆ°á»i trong thiên hạ Äến Äá» róc hết xÆ°Æ¡ng của nhà há» Tá»ng và nhà há» Lâm!"
Lâm Diá»c Vân Äặt cái cháºu trong tay xuá»ng, vá»i gáºt Äầu, Äôi mà y chau lại mang theo chút Æ°u sầu: "NhÆ°ng thầy viết xong rá»i thì phải gá»i Äi Äâu? Toà soạn báo á» Thà nh Äô hoà n toà n không dám Äắc tá»i Äến nhà há» Tá»ng, bÆ°á»c trÆ°á»c thầy vừa gá»i bản thảo Äi thì bÆ°á»c sau Äã xuất hiá»n trÆ°á»c mặt nhà há» Tá»ng rá»i."
TrÆ°Æ¡ng Máºu cÆ°á»i nhạt: "Chuyá»n nà y thì em không cần lo, tôi tá»± có cách của mình. Tòa soạn báo của Thà nh Äô cả ngà n cả vạn, chung quy vẫn sẽ có má»t tòa soạn vì lượng tiêu thụ mà to gan lên chứ."
Lâm Diá»c Vân nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt của TrÆ°Æ¡ng Máºu, cảm Äá»ng vô cùng: "Thầy TrÆ°Æ¡ng, em tin thầy nhất Äá»nh sẽ thà nh công."
TrÆ°Æ¡ng Máºu liếc mắt nhìn và o bá» quần áo chắp vá của Lâm Diá»c Vân, lại liếc nhìn bà n tay Äã chai sạn vì mấy hôm nay là m viá»c quá nhiá»u, trong Äôi mắt hiá»n lên sá»± chán ghét.
"Em có thá»i gian thì vẫn nên quay vá» nhà thÄm mẹ em nhiá»u hÆ¡n Äi, dù xảy ra chuyá»n gì Äi nữa bà ấy vẫn là ngÆ°á»i Äã sinh ra em!"
Lâm Diá»c Vân khẽ gáºt Äầu, trên gÆ°Æ¡ng mặt ngáºp trà n sá»± cảm Äá»ng: "Dạ vâng, ngà y mai em sẽ vá», thầy yên tâm Äi, mẹ của em thÆ°Æ¡ng em lắm, lần nà y quay vá» em bảo mẹ cho em thêm má»t Ãt tiá»n nữa."
Äôi mắt TrÆ°Æ¡ng Máºu láºp tức thay Äá»i, anh ta ôm chầm Lâm Diá»c Vân và o lòng rá»i thá» dà i: "Tháºt may mắn khi vẫn còn có em, nếu không tôi cÅ©ng không biết quãng thá»i gian nà y tôi sẽ phải trải qua nhÆ° thế nà o!"
Anh ta tìm Äâu ra ngÆ°á»i phụ nữ thứ hai ngu ngá»c nhiá»u tiá»n, còn không cần phải chá»u trách nhiá»m nhÆ° Lâm Diá»c Vân chứ!
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv