Dịu Dàng Yêu Anh

Chương 6


Trước Tiếp
Trước Tiếp


"Ừm, không có gì."

"Vậy... tôi vào đây! Anh lái xe cẩn thận."

Tần Tử Sâm khẽ gật đầu, cô tháo dây an toàn ra rồi mở cửa bước xuống xe. Quay người nhìn về phía ngôi nhà ấy, trái tim cô liền lạnh lẽo đến buốt người. Nơi này... Cô thật sự không muốn trở về chút nào.

"Nhã Trúc!"

Còn chưa đi được nửa bước, cô đã dừng lại vì giọng nói gọi tên cô. Xoay người lại đối diện với anh, cô nghiêng người hỏi.

"Anh gọi tôi sao?"

"Ừm! Đợi một lát."

Tần Tử Sâm mở cửa xe bước xuống, đôi chân thon dài sải bước đi về phía cô.

Nhã Trúc lúc này mới để ý, người đàn ông trước mặt quả thật là rất cao. Khi đứng đối diện nhau, bóng của anh đã che mất dáng người nhỏ nhắn của cô rồi. Hơn nữa, anh có gương thật đẹp, đẹp tựa như những nam chính trong vài câu chuyện ngôn tình mà cô vẫn si mê.

"Đây là danh thiếp của tôi. Sau này có khó khăn thì gọi một tiếng, tôi nhất định sẽ giúp cô."

Nhã Trúc nhìn anh rồi lại cúi mặt nhìn tấm danh thiếp. Lưỡng lự một chút, cô cũng nhận lấy nó từ tay anh.

"Có thật là anh sẽ giúp tôi đúng không?"

"Chỉ cần không yêu cầu quá đáng."

"Được, tôi sẽ nhớ kĩ lời anh nói hôm nay."

Tần Tử Sâm hạ mí mắt nhìn gương mặt xinh xắn của cô. Anh khẽ mĩm cười rồi gật đầu. Nhã Trúc cũng không nói gì nữa, nhét vội tấm danh thiếp vào túi áo rồi xoay người rời đi.



_____________

"Chuyện cũng đã lỡ dở thành ra thế này rồi, ông còn chần chừ gì nữa?"

Lý Tuyết Lan níu áo Mộ Đình Ân rồi giở giọng trách móc. Bất lực nhìn vợ của mình mà cũng chẳng biết phải làm thế nào cho cam.

"Bà đừng ép tôi nữa được không? Dù sao thì nó cũng là con gái ruột của tôi mà."

"Đình Ân, có phải ông vẫn còn luyến tiếc cái con đàn bà bần tiện đó nên mới không nỡ có đúng không?"

"Tuyết Lan, bà đang nói gì vậy hả?"

Lý Tuyết Lan giận dỗi buông tay áo chồng mình ra, bà lườm ông một cái rồi lạnh giọng nói.

"Còn không phải sao? Nhã Trúc nó càng lớn lại càng giống Du Nhi, ông nhìn thấy nó, chẳng phải lại nhớ đến cô ta sao?"

Mộ Đình Ân nghe Lý Tuyết Lan nói, trong lòng lạ cũng thấy nhói lên. Quả thật là Nhã Trúc càng lớn thì lại càng xinh đẹp, nét đẹp dịu dàng hệt như Du Nhi, mẹ của cô vậy.

"Sao hả, bị nói trúng tim đen rồi đúng không?"

"Bà đừng có nói nữa được không? Dù sao thì Nhã Trúc cũng đã sống với bà từ thuở mới lọt lòng, bà không thể đối với nó như con gái của mình sao?"

"Con gái? Ha... Tôi ghét nó, ghét nó giống như ghét mẹ của nó vậy. Sống từ thuở lọt lòng thì đã sao chứ, nó cũng không phải là trong bụng tôi chui ra. Cho nên tôi không thể nào xem nó là con của mình được."

"Bà..."

"Tôi thế nào, thế nào ông nói xem."

"Tôi... Không nói nổi bà nữa."

"Ha... Sao nào, lại nhớ Du Nhi rồi à. Yên tâm, cả đời này ông đừng mong gặp lại cô ta nữa."

"Ý bà là sao?"

"Tôi đã cho người tiễn cô ta đi từ lâu rồi."

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat