Học Cách Để Yêu Anh

Chương 17


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Sau một hồi mẹ Lâm mới sụt sùi nói.

" Bác...à mẹ cũng không biết phải bắt đầu thế nào nữa."

Tôi xuyên không à?

Thấy mặt tôi vẫn đang ngơ ngơ, bố Lâm nắn vai mẹ Lâm an ủi.

" Thôi, để khi khác."

Mẹ lâm nhìn bố Lâm gật đầu, đưa khăn lên chấm nước mắt rồi lại ngẩng lên nhìn tôi.

" Để đợt sau mọi người đủ người sẽ nói chuyện dễ hơn."

Tôi không hiểu gì cả nhưng vẫn gặt đầu lia lịa," Vâng!"

Nói xong bố Lâm đỡ vai mẹ Lâm dẫn ra ngoài.

Cánh cửa vừa đóng lại, tôi quay hỏi ông Đức.

" Cái gì đấy?"

Ông Đức vừa xắp xếp gọn đồ vừa nói.

" Rồi sẽ biết sau."

Tuy tò mò nhưng giờ cơ thể vẫn còn đang rất đau nên cũng lười hỏi tiếp.

Tôi thả lỏng người, nằm trên giường bệnh.

" À, thì... cái thằng bị đâm cùng em ấy, nó..."

Ông Đức đang gọi lê trả lời.

" Cậu chủ hả, mà giờ cũng không biết nên gọi thế hay không nữa."

Tôi nghiêng đầu, nhăn mày nhìn ông Đức," Sao?"

Ông Đức nói tiếp.

" Nhờ người ta đỡ cho mày nên giờ mới nằm đây đấy, không thì người như cái xào tre thế này văng thế nát tươm từ lâu rồi."

Nghe ông Đức nói vậy tôi càng lo lắng hơn.



" Thế giờ sao rồi?"

Ông đức đưa qua lể lên gặm, nuốt xong mới nói.

" Bị nặng hơn mày, may vẫn sống."

Đầu tôi hơi ngẩng lên, tò mò hỏi.

" Bị nặng thế sao?"

Ông Đức đặt con dao xuống bàn, gật đầu nói.

" Ừ, mày cũng chả kém. Cả hai đứa cùng bị văng rõ xa, đường đấy còn xa bệnh viên nữa, úi dời lại còn thêm tắc đường tí thì hai thằng cùng hẹo vì mất máu."

Nghe vậy tôi thấy mình có lỗi với hắn quá, nếu không phải vì giúp tôi thì đã không bị như vậy.

Nhớ đến xe tải tôi lại hỏi.

" Thế tài xế thì sao? M,mình có thể không truy cứu không? Dù gì... thì... nhà người ta cũng là mưu sinh..."

Ông Đức gõ ngón tay lên đầu tôi một cái.

" Có đứa nào vừa tỉnh hôn mê xong có nhiều sức lắm mồm như mày không? Lo làm gì? Lo thân mình đi! Có truy cứu hay không thì quyết định ở mỗi mình cũng không được, còn nhà bên kia nữa."

Nghe ông Đức nói có lý, tôi không phản bác gì thêm, ngồi lặng im ngẫm nghĩ.

Ông Đức quay lại hỏi.

" Mày biết lũ đuổi theo chúng mày không?"

Tôi lắc đầu," Không."

Ông Đức nói tiếp.

" Đoạn đường chúng mày bị đuổi có mấy camera quay được, lúc chúng mày bị tông camera hành trình của mấy cái xe chạy chỗ đấy cũng bắt được cảnh lũ ấy ở gần, nên giờ bị lôi cổ hết lên đồn tra hỏi rồi."

Tôi không nói gì chỉ thở dài một hơi.

Ông Đức tiếp tục gọt quả lê thứ hai.

" Không biết sao chúng nó kiếm mày? Có phải làm gì xấu không nói cho anh mày biết không?"

Nãy giờ bụng tôi đã đói cồn cào rồi mà ông Đức chả biết ý gì cứa khua khua mấy quả lê trước mặt tôi.

Tôi hơi gắt lên," Không biết thật mà!", còn cố vương tay ra," Cho em miếng đi, em đói!"

Ông Đức phản xạ nhanh, dang tay đưa qua lê cùng còn dao cách ra xa.

" Mày điên à, vừa phẫu thuật xong đòi ăn lê? Đợi tối truyền dịch đi, được thì cũng chỉ có ăn cháo thôi!"

Tôi không chịu vẫn cứ cố vươn tay ra với. Ông Đức đứng hẳn dậy, gặm quả lê trước mặt tôi cho tức chơi. Ôi thật là, cái ông này đã xấu còn bẩn tính nữa.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat