Quy Phục Trái Tim Vợ Yêu
Chương 10
-A, Phong Đằng, anh làm gì vậy? Thả em ra!
-Còn dùng cái miệng bẩn thỉu của cô nói ra những điều bẩn thỉu trong căn biệt thự của tôi thì đừng trách tôi không niệm tình hai gia đình mà ra tay với cô.
-Anh…
Lộ Nhan không quan tâm, quét xong sân liền quay vào nhà. Hàn Phong Đằng nhìn bóng lưng cô rồi quay sang trừng mắt với Khả Yên.
-Cút đi cho tôi!
Khả Yên tức giận bỏ về, còn anh cũng vội bước về phòng. Hạ người xuống giường, đôi mắt sâu hun hút của anh nhìn thẳng lên trần nhà trắng.
-Lúc nãy Lộ Nhan là vì mình tức giận nên mới sợ mình mà quay vội vào trong nhà sao?
-…
-Mà không đúng, mình quan tâm cô nghĩ gì làm gì?
Thở hắt ra ngoài, anh ngồi dậy lấy đồ đi tắm. Bây giờ anh cần nước để cuốn đi những xúc cảm lạ trong lòng.
Lộ Nhan đang loay hoay dưới bếp thấy anh bước xuống khẽ cười. Hàn Phong Đằng vậy mà lại bị hút vào khung cảnh ấy. Nó ấm áp như thể một người vợ nấu cơm chờ chồng về vậy. Khẽ ho nhẹ bước lại cạnh cô.
-Tôi muốn ăn canh cua.
-Vậy đợi một lát. Mà ban nãy thiếu gia làm gì Khả Yên vậy? Thấy cô ấy có vẻ không mấy vui ra về.
-Không có gì đâu, Lộ Nhan…
-Dạ?
-Cô… cô có người yêu chưa?
-Chưa, mà yêu đương phức tạp lắm. Tôi không thích đâu thiếu gia. Độc thân vui tính, thấy trai đẹp thì thoải mái ngắm mà không sợ bị ghen tuông.
Hàn Phong Đằng nhíu mày kí một cái rõ đau lên đầu cô. Lộ Nhan ôm đầu bĩu môi uất ức khiến anh khẽ cười.
-Nhưng có một người đàn ông vững chắc bên cạnh cũng tốt mà.
-Thôi thôi, độc thân ngắm thiếu gia Lâm là được.
Phong Đằng chau mày khi cô nhắc đến Chấn Lãng. Mặt anh mau chóng đen lại chống xuống thành bếp.
-Cô thích Chấn Lãng à?
-Dạ không, nhưng mà anh ấy đẹp trai.
-Vậy còn tôi?
-Sao ạ?
-Em nghĩ sao về tôi?
Lộ Nhan nhìn anh rồi đắn đo suy nghĩ một chút. Cô đảo chút thịt trên chảo lên tiếng nhưng vẫn không nhìn anh.
-Thiếu gia đẹp trai, tài giỏi, giàu có, quyền lực nhưng...
-Nhưng?
-Nhưng xấu tính, khó chịu còn cả phiền phức nữa.
Phong Đằng mặt đen sì nhìn cô nghiến răng, nghiến lợi ken két.
-Tháng này trừ lương.
-Ơ, thiếu gia hỏi thì tôi trả lời.
-Cô… cô tự đi mà chơi với Lâm Chấn Lãng!
Phong Đằng bỏ ra ngoài làm cô ngơ ngác. Chẳng biết đã làm gì sai, tự dưng lại bị nổi cáu. Cứ nghĩ mình là thiếu gia liền muốn làm gì thì làm.
-Còn dùng cái miệng bẩn thỉu của cô nói ra những điều bẩn thỉu trong căn biệt thự của tôi thì đừng trách tôi không niệm tình hai gia đình mà ra tay với cô.
-Anh…
Lộ Nhan không quan tâm, quét xong sân liền quay vào nhà. Hàn Phong Đằng nhìn bóng lưng cô rồi quay sang trừng mắt với Khả Yên.
-Cút đi cho tôi!
Khả Yên tức giận bỏ về, còn anh cũng vội bước về phòng. Hạ người xuống giường, đôi mắt sâu hun hút của anh nhìn thẳng lên trần nhà trắng.
-Lúc nãy Lộ Nhan là vì mình tức giận nên mới sợ mình mà quay vội vào trong nhà sao?
-…
-Mà không đúng, mình quan tâm cô nghĩ gì làm gì?
Thở hắt ra ngoài, anh ngồi dậy lấy đồ đi tắm. Bây giờ anh cần nước để cuốn đi những xúc cảm lạ trong lòng.
Lộ Nhan đang loay hoay dưới bếp thấy anh bước xuống khẽ cười. Hàn Phong Đằng vậy mà lại bị hút vào khung cảnh ấy. Nó ấm áp như thể một người vợ nấu cơm chờ chồng về vậy. Khẽ ho nhẹ bước lại cạnh cô.
-Tôi muốn ăn canh cua.
-Vậy đợi một lát. Mà ban nãy thiếu gia làm gì Khả Yên vậy? Thấy cô ấy có vẻ không mấy vui ra về.
-Không có gì đâu, Lộ Nhan…
-Dạ?
-Cô… cô có người yêu chưa?
-Chưa, mà yêu đương phức tạp lắm. Tôi không thích đâu thiếu gia. Độc thân vui tính, thấy trai đẹp thì thoải mái ngắm mà không sợ bị ghen tuông.
Hàn Phong Đằng nhíu mày kí một cái rõ đau lên đầu cô. Lộ Nhan ôm đầu bĩu môi uất ức khiến anh khẽ cười.
-Nhưng có một người đàn ông vững chắc bên cạnh cũng tốt mà.
-Thôi thôi, độc thân ngắm thiếu gia Lâm là được.
Phong Đằng chau mày khi cô nhắc đến Chấn Lãng. Mặt anh mau chóng đen lại chống xuống thành bếp.
-Cô thích Chấn Lãng à?
-Dạ không, nhưng mà anh ấy đẹp trai.
-Vậy còn tôi?
-Sao ạ?
-Em nghĩ sao về tôi?
Lộ Nhan nhìn anh rồi đắn đo suy nghĩ một chút. Cô đảo chút thịt trên chảo lên tiếng nhưng vẫn không nhìn anh.
-Thiếu gia đẹp trai, tài giỏi, giàu có, quyền lực nhưng...
-Nhưng?
-Nhưng xấu tính, khó chịu còn cả phiền phức nữa.
Phong Đằng mặt đen sì nhìn cô nghiến răng, nghiến lợi ken két.
-Tháng này trừ lương.
-Ơ, thiếu gia hỏi thì tôi trả lời.
-Cô… cô tự đi mà chơi với Lâm Chấn Lãng!
Phong Đằng bỏ ra ngoài làm cô ngơ ngác. Chẳng biết đã làm gì sai, tự dưng lại bị nổi cáu. Cứ nghĩ mình là thiếu gia liền muốn làm gì thì làm.
Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv