Thái Cổ Thần Vương

Chương 207


Trước Tiếp
Trước Tiếp


- Đùng!

Chấn động đáng sợ làm cho đại địa run rẩy, Thiên Viêm Ma Sư Chiến Thú từ trên trời giáng xuống. Đây chính là Chiến Thú xếp thứ ba trăm trong Chiến Thú phổ, Tần Vấn Thiên đã nuốt qua Thú Linh của nó, bởi vậy có thể cảm ứng được, triệu hoán xuống, khí tức cũng là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng đỉnh phong.

Đây vẫn chưa kết thúc, sau đó, thân thể cao lớn của Ngân Giáp Hùng Vương xuất hiện ở trên đại địa, giống như một ngọn núi lớn chà đạp xuống mặt đất, nghiền ép về phía trước.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên yêu dị, thời khắc này hắn cảm giác đầu của mình muốn phân liệt, những Tinh Thần Chiến Thú này có một tia linh trí của hắn ở trong đó, nhưng bởi vì Yêu Thú quá nhiều, làm cho bản thân hắn áp lực cực lớn, sự quá tải này vô cùng khó chịu.

Nhưng Tần Vấn Thiên không quản nhiều như vậy, hắn muốn những người này chết, sát ý của hắn chính là sát ý của những Tinh Thần Chiến Thú này, vùng đất này hoàn toàn bạo động lên.

- Rầm...

Một cường giả bị Ngân Bằng xé rách, Tinh Thần Chiến Thú bùng nổ mặc dù chỉ là Nguyên Phủ cảnh nhị trọng đỉnh phong nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không kém Nguyên Phủ cảnh tam trọng. Tư tưởng của Tần Vấn Thiên ảnh hưởng đến tâm tình chúng, những Chiến Thú này đều ở trạng thái bùng nổ.

Hoa Tiêu Vân vốn chuẩn bị thông qua phương thức vây giết đối phó Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên lại mang đến cho hắn cảm giác là càng ngày càng nguy hiểm.

- Chết.

Ngân Bằng xẹt qua hư không, nhanh như luồng điện nhào tới Hoa Tiêu Vân, đồng thời thân thể Tần Vấn Thiên và bia đá Hoàng Tuyền cũng nhào ra.

Hoa Tiêu Vân chém ra một kiếm, luồng ánh sáng kim sắc muốn bổ Ngân Bằng ra nhưng tốc độ của Ngân Bằng tựa như tia chớp, phóng qua bên cạnh kiếm quang, lao thẳng tới đỉnh đầu của hắn.

- Nghiệt súc.

Hoa Tiêu Vân quát lạnh, bàn tay giơ trảo ra, chưởng như lưỡi đao chém giết, lực lượng xuyên thấu đáng sợ chém ra ngoài.

- Đùng.

Bia đá Hoàng Tuyền rơi xuống, tâm tạng của Hoa Tiêu Vân kích động, huyết mạch bất ổn làm cho hắn thống khổ không chịu nổi, đồng thời, Phương Thiên Họa Kích đâm đến, làm cho Hoa Tiêu Vân có chút không biết phải làm sao.

- Ngươi đáng chết.

Hoa Tiêu Vân cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, thần binh lợi kiếm của hắn đâm tới bia đá Hoàng Tuyền, năm ngón tay như móc câu, luồng sáng kim sắc hóa thành lợi trảo chụp vào Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên.

- Răng rắc.

Một âm thanh lanh lảnh truyền ra, Hoa Tiêu Vân nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hắn là Nguyên Phủ tứ trọng, không tin giết không chết Tần Vấn Thiên.

Lúc này Tần Vấn Thiên cũng buông lỏng Phương Thiên Họa Kích ra, cùng Hoa Tiêu Vân va chạm.

- Đùng.

Âm thanh chấn động trái tim của người ta, Hoa Tiêu Vân phun ra một ngụm máu tươi nhưng lòng giết Tần Vấn Thiên của hắn vẫn cứng cỏi như trước, tay hắn sắc bén giống như lợi kiếm, đánh tới cánh tay của Tần Vấn Thiên.

Một tiếng gào thét cuồng bạo truyền ra, lực lượng vô tận của Tần Vấn Thiên phát ra, âm thanh răng rắc vang lên. Hắn chỉ cảm thấy cánh tay muốn vỡ vụn, nhưng đồng thời cước bộ của hắn dịch ra, miệng mở rộng, hổn hển kêu to, từng chuôi lợi kiếm cắm thẳng vào con mắt cùng đầu của đối phương.

Thần sắc của Hoa Tiêu Vân đại biến, hai tay thu hồi, kim quang bảo hộ ở trước đầu, thân thể lui nhanh, gió lạnh gào thét, tiếng vang đáng sợ truyền ra. Hoa Tiêu Vân liên tục phun mấy ngụm máu tươi, đồng thời lúc cánh tay hắn dời đi, chỉ thấy một đạo kiếm quang đáng sợ chém tới, muốn hủy diệt tất cả.

- Không...

Hoa Tiêu Vân phát ra một tiếng hét đáng sợ, cánh tay che ở trước đầu của hắn bị chém trúng, lủng lẳng, suýt chút nữa rớt xuống. Hoa Tiêu Vân phát ra tiếng rít gào thống khổ thảm thiết, thân thể lui nhanh, lấy ra một vũ ấn, đây là món thần binh duy nhất, là lá bài tẩy huynh trưởng cho hắn để giữ mạng.

Bởi vì thường xuyên gây sự ở bên ngoài, huynh trưởng của hắn nói bất kỳ lợi khí công kích nào cũng vô dụng, một khi gặp phải cường giả vẫn sẽ chết. Thế nên lá bài tẩy giữ mạng là dùng để chạy trốn, giá trị liên thành. Dù Thiên Cương cảnh cường giả cũng đừng mong đuổi kịp, không phải vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt không nỡ dùng, nhưng bây giờ, đối mặt một Nguyên Phủ cảnh nhất trọng, hắn bị bức bách đến mức phải dùng tới.

Nắm vũ ấn, tinh quang chói mắt, Tần Vấn Thiên chỉ thấy luồng ánh sáng chói mắt, muốn chọc mù mắt người ta, hai mắt của Tần Vấn Thiên nhắm lại, lúc mở ra đã không thấy bóng dáng của Hoa Tiêu Vân đâu nữa, chỉ còn máu tươi đầy đất.

- Ngươi không chết tử tế được đâu.

Trước khi Hoa Tiêu Vân rời đi, thanh âm gào thét quanh quẩn, cánh tay hắn sắp dứt rời, có thể nghĩ đến là nhị thế tổ này hận Tần Vấn Thiên như thế nào.

- Cho dù đuổi tới Đại Hạ hoàng triều, ngươi cũng phải chết.

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào phương xa, bia đá đánh ra, dọn dẹp sạch sẽ đám người chung quanh. Trong hư không, bóng dánh của lão giả Thiên Cương cảnh và Thanh Nhi bay xuống, lão giả kia thấy tình huống thảm thiết bên này, sắc mặt đột nhiên đại biến, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:

- Không biết sống chết.

Nói xong hắn đánh về phía Tần Vấn Thiên một đạo chưởng ấn to lớn, bóng người Thanh Nhi xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên, ngăn chưởng ấn lại, lão giả lại hóa thành lưu quang biến mất.

Phía sau cách đó không xa, bóng dáng của Mạc lão gia tử xuất hiện, vừa rồi hắn ở rất xa đã nghe thấy tiếng gầm gừ của Hoa Tiêu Vân, đi tới nơi này nhìn thấy cảnh thảm liệt trước mắt, sắc mặt của hắn tái nhợt, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:

- Ngươi làm tổn thương hắn?

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, lạnh như băng lướt nhìn Mạc lão gia tử, Mạc Khuynh Thành suýt nữa bị bức chết, hắn làm gia gia lại không muốn giết Hoa Tiêu Vân.

- Ngươi có biết hắn là ai không? Huynh trưởng của hắn có thiên phú đáng sợ như thế nào không?

Mạc lão gia tử lạnh lùng quát lên, hắn lo lắng Hoa gia sẽ trả thù.

Đến bây giờ Mạc lão gia tử vẫn còn sợ đắc tội Hoa gia, thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh đến dọa người, bỗng nhiên hắn nở nụ cười, đi về phía Mạc lão gia tử, dáng tươi cười yêu dị.

- Thiên phú? Ý chí võ đạo, lực ý chí sao?

Một luồng lực chi ý chí xuất hiện ở trên người Mạc lão gia tử, làm cho thần sắc của hắn cứng đờ.

- Yêu chi ý chí thì sao?

Lại một luồng ý chí võ đạo nở rộ ra, tràn ngập khoảng không gian này, yêu khí đáng sợ, khí chất trên người Tần Vấn Thiên cũng cực kỳ Yêu dị.

- Song trọng ý chí võ đạo.

Trong lòng Mạc lão gia tử nhảy lên, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.

- Hay là Tinh Hồn?

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, âm thanh “oong” truyền ra, ba Tinh Hồn cùng lúc bạo phát, một luồng khí lưu kinh khủng dịch chuyển hư không, tinh quang sáng chói đâm nhói mắt người.

Ầm ầm!

Tinh Thần chi lực bạo động, màu sắc Tinh Hồn đang lột xác, nhìn ba Tinh Hồn trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, thần sắc của Mạc lão gia tử trở nên si ngốc.

Ba Tinh Hồn, một màu, nồng nặc xích kim sắc.

Ba Tinh Hồn đều tới từ tầng trời thứ năm.

- Đây là thiên phú ngươi muốn sao?

Tần Vấn Thiên gầm nhẹ, bước chân đạp về phía trước, thần sắc của Mạc lão gia tử si ngốc lui về phía sau, dưới chân mềm nhũn, lại ngồi ngã trên mặt đất, cảnh tượng trước mắt thực sự khiến người ta quá sợ hãi!

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat