Toàn Tông Môn Đều Là Kẻ Si Tình, Chỉ Có Ta Là Tỉnh Táo

Chương 61


Trước Tiếp
Trước Tiếp


Lâm Độ nhìn cô ta thật sâu, thế này với mấy tháng trước quả thật khác nhau như hai người.

Tiểu bạch hoa nhu nhược đáng thương trong rừng đã lột xác thành một tu sĩ lăng sương ngạo tuyết* không ngừng vươn lên, nếu không phải biết nàng lòng mang ý xấu mà nói, người này từ khi lộ diện tới  giờ mỗi một câu nói đều cực kỳ hào phóng khả ái, ai gặp lần đầu cũng sẽ cảm thấy có thiện cảm.*mô tả một người có vẻ đẹp thanh thoát, kiên cường và không dễ bị khuất phục truóc khó khăn, giống như hoa tuyết nở trong mùa đông giá lạnh

"Tại hạ Thiệu phi, đệ tử ngoại môn của Phi Tinh phái, xin hỏi đạo hữu xưng hô như thế nào?"

Lâm Độ bỗng nhiên lên tiếng: "Vô thượng tông Lâm Độ cùng sư môn đệ tử, tới để bảo hộ thôn Hà Định, xin hỏi đạo hữu, con yêu thú mà ngươi mới đuổi đi là loại nào? Cảnh giới bao nhiêu?"

Mọi người lúc này mới chuyển lực chú ý về phía cửa.

Thương bào thiếu niên đứng trước căn nhà ngói đơn sơ, tóc buộc bằng khăn lưới, trâm bạc ngắn, khăn gạc che miệng, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, mặt mày mang theo chút lười nhác mệt mỏi, trên mặt không có nhiều biểu cảm thừa thãi.

Muốn nói dáng vẻ rạng rỡ tươi đẹp như vậy lẽ ra không phù hợp với nơi đây, nhưng cô lại giống như luôn mang vẻ tuỳ ý giản dị có thể an yên dung nhập bất cứ nơi nào.

Trưởng thôn lúc này mới chú ý, trong sân còn bốn người đang đứng trước cô, mỗi bên hai người, cao thấp đan xen, đều lấy khăn che miệng mũi, mặt mày đầy vẻ lạnh lùng mang theo sự quan sát và suy xét.

Năm người toát ra khí chất lạnh lùng, thậm chí mang theo chút sát khí âm ỉ, nhìn không giống đệ tử của đại tông phái, ngược lại như là đám cướp đường trong rừng.

Trong số đó, thiếu niên đang nói chuyện giơ tay, kéo khăn gạc màu xám xuống, tùy ý để lớp vải mềm mại chồng trên cổ.

Theo động tác của cô, bốn người còn lại cũng kéo khăn xuống.

Mặc Lân cùng bọn họ chia binh hai đường, hắn đi tìm trưởng thôn, bốn người khác đi theo Lâm Độ, lúc này liền khiến cho hắn có vẻ hơi lạc lõng.

Chàng trai yên lặng dậm chân hối hận, vị trí bên cạnh tiểu sư thúc rõ ràng là của hắn ta!!!

Rõ ràng hắn đứng mới có vẻ càng có khí thế, ngay cả sư tử đá trước cửa nhà người ta còn biết lựa hai con hung tợn, bây giờ bên cạnh một cao một thấp nhìn chướng mắt biết bao!

Trưởng thôn nhỏ giọng dò hỏi: "Xin hỏi đạo trưởng, những người này cũng là đệ tử Vô Thượng Tông sao?"

Mặc Lân ừ một tiếng: "Đúng vậy, cái vị vừa mới hỏi kia, là tiểu sư thúc của ta."

Lâm Độ khẽ gật đầu với trưởng thôn, sau đó hơi quay đầu nhìn về phía Thiệu phi.

Bốn người còn lại cũng đồng loại nhìn về Thiệu phi.

Thiệu phi đối diện với ánh mắt của năm người, công bằng mà nói, đệ tử vô thượng tông ai nấy đều có tướng mạo suất sắc, thanh lãnh, kiều mỹ, ôn nhã, tuấn lãng, thanh dật, tự phụ mỗi người một vẻ, nhưng nàng chỉ cảm thấy lạnh toát cả người.

Đệ tử của Vô Thượng Tông này...... Sao cứ thấy không được bình thường.

Cho dù là con rối bị điều khiển, cũng chưa chắc có thể đồng đều như vậy.

Lâm Độ hơi nhướng mày, giọng nói bình thản: "Thiệu đạo hữu?"

Thiệu phi phục hồi tinh thần: "Thứ ta thật sự kiến thức nông cạn, vật kia cũng chạy rất nhanh, ta cũng không biết đó là loài yêu thú gì, ta chỉ thấy được một bóng đen to lớn."

Lâm Độ nheo mắt lại, Yến Thanh giơ tay vuốt cằm, Mặc Lân cũng quay đầu đi, ba người đồng thời giống như lật lại trong trí nhớ những mô tả có thể liên quan.

Nguyên Diệp đã mở miệng: "Sau này vẫn nên ít cho lợn ăn, đọc sách nhiều vào."

Ngữ khí nghiêm túc khuyên nhủ, cùng với cách tiểu sư thúc khuyên hắn đọc sách  giống nhau như đúc.

Nụ cười kiên cường trên mặt Thiệu Phi rốt cuộc xuất hiện một vết nứt: Cái gì?

Cho lợn ăn?

Tu sĩ đàng hoàng nào sẽ đi cho lợn ăn???

Nàng miễn cưỡng nở nụ cười: "Đa tạ đạo hữu chỉ điểm."

Nguyên Diệp gật đầu, một bộ trẻ nhỏ dễ dạy quay sang nhìn tiểu sư thúc, lại phát hiện cô đã quay người đi.

"Xin lỗi, xin cho phép ta xem qua hiện trường, có được không?"

Lâm Độ nhấc chân chuẩn bị bước qua cửa, bỗng nhiên nghe được phía sau truyền đến một giọng nữ ôn hòa .

"Lâm đạo hữu, người mẹ này mới vừa mất đi đứa con, chắc hẳn còn rất đau lòng, trước tiên chúng ta chờ bà ấy nguôi ngoai một chút rồi hãy vào."

Lâm Độ vốn đang chờ ý kiến từ bên trong, nghe thế liền trực tiếp nhảy vào.

Con người sống với hai chữ, phản nghịch.

Khảo sát hiện trường, nên làm ngay lập tức.

Lâm Độ ngăn cản những người muốn đi theo: "Trước tiên không cần tất cả cùng vào trong, phiền trưởng thôn giúp người mẹ này ổn định lại tinh thần, Thiên Vô kê cho bà ấy ít thuốc bổ an thần, Cẩn Huyên tiện thể đi hỏi thăm tình hình, Yến Thanh theo ta vào, Nguyên Diệp cùng Mặc Lân tới chuồng bò kiểm tra."

Nàng một hơi an bài, mọi người lúc trước toàn thân còn mang theo khí tràng đều vâng lời hành động ngay lập tức.

Trưởng thôn nhìn theo bóng dáng đạo gầy gò, không khỏi tặc lưỡi, không hổ là tiểu sư phụ của Vô Thượng Tông, còn tuổi nhỏ đã tựa như tiên nhân.

Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat