Truyền Kỳ Ẩn Đế 1: Bóng Đêm Của Bình Minh

Chương 125


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Thanh Liên ngồi trên phong nguyên tố bay tới bốn cột trụ trước mắt. Càng tới gần bốn cột trụ cao đến tận trời kia, nàng càng cảm nhận được sự bất phàm tỏa ra từ nó, cảm giác gặp phải hải triều vô tận, sâu không thấy đáy.

Trước mắt Thanh Liên, những thứ mà nàng nghĩ là núi non hiện ra rõ rệt. Chúng là những cái đầu lớn, bị đứt khỏi thân thể khổng lồ.

Những cơ thể khổng lồ tựa như núi non phía dưới bốn cột trụ. Không chỉ thế, có tới hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn tảng đá hình người trải dài khắp mặt đất bên dưới.

Nhìn núi non đổ nát khắp nơi, Thanh Liên không cho rằng nơi này là tạo hóa của thiên nhiên, nó giống... giống như mộ chiến trường đã chôn vùi bao nhiêu linh sư thượng cổ.

Nếu cảm giác của nàng là thật, thì trận chiến này phải khủng khiếp đến cỡ nào chứ?

Thanh Liên điều động phong nguyên tố giúp nàng bay lên cao, cao nữa, cao mãi. Càng lên cao, Thanh Liên càng thấy được sự vô cùng bất tận của không gian này, giống như màn sương đen kia, không hề có điểm cuối.

Nơi nàng đi qua đều có những tượng đá hình người, nằm chi chít khắp nơi. Chúng phát ra dư vị của tử vong trải dài từ thời đại rất xa xưa.

Nơi này càng lúc càng không giống như Lĩnh Vực, nó giống như một lục địa khổng lồ hơn. Nhưng lục địa lớn thế này tại sao có thể tồn tại ở đây được, chưa từng có bất cứ ghi chép nào nhắc về nơi này, hoàn toàn là một ẩn số.

Thanh Liên không biết gì cả, chỉ chắc chắn một điều lục địa này có liên hệ với Đại Việt, thậm chí là đóng một vai trò cực kỳ lớn.

Thanh Liên hơi nhíu mi, tại sao ba trăm năm qua, bao nhiêu thành viên của Hắc Dạ từng thử vượt qua màn sương đen này nhưng không thể, thế nhưng tới phiên nàng lại dễ dàng đến thế.

Còn rất nhiều việc trùng hợp nữa, như việc bản thân năm đó đi vào căn phòng của Phạm Tu rồi vào truyền thừa, lấy được tri thức về linh hồn... Dường như bản thân nàng một lần nữa vô thức bị dẫn dắt tới nơi này.

Thật sự có quá nhiều điểm trùng hợp để Thanh Liên không nghĩ theo hướng khác. Thanh Liên chưa từng xem nhẹ cảm giác của mình, nàng đang trôi theo dòng nước lớn, muốn vùng vẫy thoát ra nhưng tâm trí lại vô lực nghĩ đến, nó vẫn ảo tưởng rằng bản thân vốn đang ở trên bờ.

Đã từng kinh qua cảm giác này, là lúc lão nhân Phạm Tu điều khiển nàng đi tới nơi tận cùng của truyền thừa là Tiêu Sơn. Một cảm giác cực kỳ khó chịu, cảm giác như sinh mệnh không hề thuộc về bản thân.

Thanh Liên lập tức sử dụng Linh Nhãn kết hợp tinh thần quét qua toàn thân mình, kiểm tra xem bản thân có bị nhiễm tinh thần của ai không.

Sau một hồi truy quét, Thanh Liên vẫn không phát hiện ra gì. Nàng chẳng những không vui, trái lại tâm trạng còn trầm đi vài phần.

Lúc Thanh Liên đang trong trạng thái trầm tư suy diễn thì một bức tượng người ở bên dưới nàng có dị động, nó thoát li khỏi đám tượng đá, vượt qua cả bốn tượng đá khổng lồ kia, từ từ tiếp cận Thanh Liên.

Thanh Liên đang trầm tư trong dòng suy nghĩ thì tinh thần nàng dâng lên cảnh giác.

Phong Thuẫn!

Phong nguyên tố xung quanh tạo thành bức tường chắn dưới chân.

Bang!

Cả Thanh Liên và vòng tròn phòng hộ bị đánh bay lên cao, Thanh Liên nhảy khỏi cơn gió, đáp xuống cột trụ cao vút kia, lúc này nàng mới nhìn rõ kẻ vừa đánh lén là ai.

Một bộ xương trắng mặc chiến giáp, không có khí tức sinh mệnh nhưng lại làm cho người ta có cảm giác nó đang sống. Không nghi ngờ gì nữa, thứ này là...

“Cương thi.”

Vụt... cương thi biến mất trước mắt Thanh Liên.

Bạch Long Triệu Quang Phục! Mái tóc trắng dài của Thanh Liên chuyển thành màu đen, trường thương xuất hiện trên tay.

Bang!

Móng vuốt sắc nhọn va chạm với lưỡi thương, lực đạo khủng khiếp đẩy văng Thanh Liên khỏi cột trụ.

“Con cương thi này... Là Tướng lĩnh.” Nàng đã giao thủ với long mã của Trần Bá Tiên, với Vương Tiễn trong thân xác của linh Sĩ thập tinh đỉnh cấp nên lập tức nhận ra sức mạnh của cương thi này.

Thanh Liên đang rơi tự do, đột nhiên nàng dâng lên cảm giác bất an, vì bên dưới, những tượng đá kia biến thành những cương thi đang xông về phía nàng.

Ánh sáng chú ngữ xuất hiện, Thanh Liên lập tức truyền tống bản thân tới vị trí của một trong bốn bức tượng khổng lồ kia.

Nàng vừa mới đặt chân đến, chưa kịp ổn định thân thì hai bàn tay đá to như phủ đệ từ trái phải ập vào.

Phong Thuẫn! Phong nguyên tố trong người tạo thành gió lốc bao bọc lấy toàn thân Thanh Liên.

Răng rắc!

Thanh Liên lại truyền tống tới mỏm đá xa xa. Nàng phun ra ngụm máu, cả Phong Linh của Triệu Quang Phục bị giải trừ vì nhận phản phệ vượt qua cả sinh mệnh. Một đòn, chỉ một đòn duy nhất. Không hề có bất cứ sự phản kháng nào.

Mái tóc trắng dài phất phơ trước đôi tử nhãn, nhìn bốn bức tượng không đầu khổng lồ đã đứng lên trước mắt bằng ánh mắt đầy cảnh giác.

Trong đêm tối, lũ cương thi hiện diện khắp cả không gian, trên trời, dưới đất, xung quanh Thanh Liên đã bị cương thi bao vây.

Cơ thể truyền tới cảm giác vô lực, là vô lực phản kháng. Bốn cương thi trước mắt cho Thanh Liên một cảm giác tới từ trời cao vô thượng, một sức mạnh tối cường chấn áp toàn bộ cường giả trong thiên hạ. Ngay cả những quân Vương nàng đã gặp như Mộc Trung Nhân, Vạn Xuân Vương cũng không hề mang lại cảm giác này.

Chỉ có một giải thích...

“Hoàng...”

Tuy thân hình khổng lồ đồ sộ nhưng tốc độ của chúng lại cực nhanh, chẳng mấy chốc một bàn tay đã xuất hiện trên đầu Thanh Liên. Khoảnh khắc đó, ánh sáng chú ngữ xuất hiện...

Rầm!

Bàn tay áp xuống, gây nên cơn địa chấn khủng khiếp phá nát những bức tượng gần đó, lúc nó giơ lên thì không thấy Thanh Liên đâu cả.

Gào... Bốn con cương thi tru lên một tiếng rền vang, vô số cương thi khác đồng loạt cất lên tiếng thét.

Ngay đó tất cả trở về chỗ cũ, không gian trở lại yên tĩnh trước đó, như chưa từng có gì xảy ra.

Thanh Liên từ trong trận pháp rơi rầm xuống giường. Tuy nàng may mắn thoát đi nhưng dư lực khủng khiếp ấy vẫn kịp đánh vào người.

Miệng chảy đầy máu, từng đốt xương trong người truyền tới cảm giác đổ nát.

Bị thương nghiêm trọng, xương cốt bên trong như vỡ vụn ra thành trăm mảnh, suýt chút nữa thôi là đến mạng cũng chẳng còn nhưng Thanh Liên lại không hề cảm thấy đau đớn chút nào.

Trên khuôn mặt nhiễm đầy máu ấy lại nở một nụ cười cổ quái.

“Thật... Phấn khích...”


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat