Truyền Kỳ Ẩn Đế 1: Bóng Đêm Của Bình Minh

Chương 138


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Vừa bước vào, hắn có hơi kinh ngạc với những gì trước mắt.

“Thật... Đơn sơ...” Chí Nam phải thốt lên một tiếng.

Trước mắt là một khoảng sân trống vắng, chỉ có một vài cây cảnh đơn sơ cùng cái hồ cá, nước chảy từ trên hòn non bộ chảy xuống. Chí Nam lại gần nhìn, trong hồ chỉ có duy nhất một con cá chép bơi lội.

Trên những bức tường kia là những bức họa phong cảnh, sông nước, núi non...

“Đây là... Thành Thăng Long sao... Còn đây, là trấn Văn Lang...” Chí Nam đứng trước bức tường, nhìn bức tranh được vẽ trên đó. Đường nét họa ra sống động vô cùng, cảm giác như hắn đã hòa làm một với phong cảnh bên trong.

Chí Nam ngó nhìn lung tung, hắn đi chỗ này, nghịch chỗ kia. Tới khi chán hắn mới nhớ ra chuyện quan trọng.

“Kỳ quái, đến cả gia đinh, tỳ nữ cũng không thấy đâu...” Sao hắn lại có một cảm giác hoang vắng ở nơi này thế nhỉ? Nếu không phải vừa rồi nghe thấy giọng vị công chúa kia Chí Nam còn tưởng nơi này không có ai sinh sống.

Hơn thế nữa, bài trí cũng quá đơn sơ đi, nơi đây thật sự là phủ đệ của kẻ đang nắm giữ quyền hành tuyệt đối của thành Thăng Long sao?

Chí Nam có một vài đồng học bậc trung lưu, khá giả. Dù bài trí bên trong không thể so với phủ đệ của Mộc Nam nhưng lại hơn nơi đây rất nhiều.

Cạch!

Cánh cửa trước mặt mở ra, một bóng đen đi ra.

“Cuối cùng cũng có người...” Trước mặt Chí Nam là một nam đinh mặt lạnh, mặc quan phục trong triều, trên tay hắn là một cái khay.

Chí Nam chú ý đến ánh mắt và khí chất trên người, một loại ánh nhìn dửng dưng vô hồn, khí tức không mang hơi ấm sinh mệnh. Tại sao lại có cảm giác đây không phải nhân loại thế này?

Nếu không phải trên người gã phát ra khí tức của linh Sĩ thất tinh, Chí Nam còn tưởng gã là người chết nữa.

Đồng tử nam đinh mở to, đưa cái khay cho Chí Nam rồi cứ thế đứng yên đó.

“Đại nhân, đây là công chúa đưa ta?” Chí Nam nhận lấy cái khay, hỏi.

Nam đinh mặt lạnh:...

Chí Nam:...

Kẻ quái dị!

Chí Nam nhìn vào khay, trên đó là một cái nhẫn không gian, một phù hiệu và một tờ giấy.

“Lịch làm việc của ta sao. Buổi sáng từ giờ thìn cho đến tỵ, buổi chiều...” Đọc xong Chí Nam có hơi kinh ngạc, sao công việc lại nhẹ nhàng thế nhỉ?

“Tiền công của ta là ba mươi công huân một ngày, xét theo bên ngoài đây thật sự là con số đủ để tiêu sài, Văn Linh làm cả cả ngày chỉ thu được khoản mười điểm công huân.” Tiền công cho mười kiện binh khí luyện chế mỗi ngày quả thật rất nhiều.

“Phù hiệu này là đại diện cho mặt mũi của công chúa.” Chí Nam nhận ra lập tức vì những gia đinh hắn thấy tối qua và nam đinh trước mắt này đều mang trước ngực.

Chí Nam nhìn đến nhẫn không gian trong tay, hắn vừa động niệm lôi đồ từ nhẫn không gian ra, một đống vật liệu chất đầy trước mắt.

“Quặng tinh thạch trung phẩm, ngà đen của Vân Tượng, huyết nhãn của Hỏa Tước, nanh của Dạ Khuyển Nanh Giao...” Hắn sững sờ với đống nguyên liệu trước mắt, trong đó không chỉ có vật liệu luyện khí tứ phẩm mà ngũ phẩm, lục phẩm như trong sách đều có cả.

“Cứ thế mà đưa ta, chẳng lẽ nàng ta không biết đây đều là nguyên liệu để luyện chế vũ khí trên cả tứ phẩm sao?” Chí Nam nhìn về phía nam tử mặt lạnh.

Nam đinh mặt lạnh:...

Chí Nam:...

Lời to rồi!

Dựa vào biểu hiện đêm qua có lẽ vị công chúa này không hề nhớ tới cái đêm đó lẫn không hề biết hắn là ai, vậy thì khả năng luyện khí của bản thân vẫn chưa đến tai công chúa.

“Con mợ nó, chỗ tiền này đều là của ta...” Nếu không có gã nam đinh kia e rằng hắn đã nhảy cẩn lên vì vui sướng rồi.

Tim hắn cứ đập thịch liên hồi, nóng rang cả lên, đến cả bàn tay cầm nhẫn cũng cảm giác có chút phỏng.

“Nếu biết tiện nghi thế này ta đã vứt cả mặt mũi mà gia nhập sớm rồi.” Trong tay cầm cả gia tài, tâm tình Chí Nam rất tốt, hắn nhìn gã nam đinh cũng thuận mắt.

Nam đinh mặt lạnh:...

Chí Nam:...

Nam đinh mặt lạnh giơ cánh tay lên, cái đầu cứ liên tục mổ mổ về bắp tay như con chim vậy.

Chí Nam:...

Kẻ quái dị!

Không quản gã nữa, Chí Nam bắt tay vào luyện khí. Bỗng nhiên dưới mặt đất phản chiếu cái bóng của vật nào đó, Chí Nam ngước mắt lên nhìn thì thấy một con bồ câu trắng bay qua, chui vào trong dãy phòng.

“Nơi này thật nhiều chuyện lạ...” Chí Nam lấy lò luyện ra, từng tiếng búa nối tiếp vang lên giòn giã, từng lôi điện gia trì liên tục suốt nhiều giờ.

Vì nắm trong tay thủ pháp luyện khí điêu luyện, chẳng mấy chống hắn đã luyện được gần hai mươi kiện binh khí tứ phẩm trong bốn giờ liền.

Cả quá trình luyện chế, Chí Nam vẫn có vài lúc liếc nhìn về phía nam đinh mặt lạnh kia, hành động của gã quá dị thường. Có lúc thì đưa cánh tay lên mổ mổ, có lúc thì liên tục cúi đầu xuống, làm động tác mổ như những con chim...

Quan trọng hơn hết, gã ta không hề biết Chí Nam đã luyện vượt chỉ tiêu của một ngày. Chí Nam giấu một nửa thành phẩm của mình vào nhẫn không gian riêng.

“Đến giờ nghỉ trưa rồi.” Chí Nam nhìn lại dãy phòng, lẩm bẩm: “Từ sáng giờ vị công chúa này còn chưa thấy mặt nữa... Chắc lại đang nghĩ đến gia tộc nào rồi. Mà, cũng chẳng phải chuyện của ta.”

“Ta đã xong công việc buổi sáng, xin phép cáo từ.” Chí Nam hướng về phía nam đinh mặt lạnh, nói.

Nam đinh mặt lạnh:...

Chí Nam:...

Chí Nam bước ra từ cửa lớn, những ánh mắt trong bóng tối thu lại, những giọng nói vang lên.

“Hắn ra rồi, không bị xử tử...”

“Ta nghe nói công chúa ra mặt thu hắn vào trướng...”

“Thật sao, Long gia ta còn muốn kết giao với hắn...”

“Nếu không có hắn, Triệu gia chúng ta biết mua vũ khí ở đâu bây giờ...”

“Báo cáo lại với Trần gia huynh...”

“Tạm thời hãy để bên trên quyết định, những kẻ như chúng ta chỉ có công việc giám sát...”

“...”

Chí Nam đi trên đường lớn, hôm nay hắn cảm thấy thoải mái hơn hẳn vì những ánh mắt nhìn chằm đã hạn chế đi rồi.

“Muốn tóm được nàng ta quả nhiên là điều không thể, tên nam đinh đó có tu vi linh Sĩ thất tinh và có những bốn tên như thế, quả nhiên vẫn nên xây dựng cho mình thế lực riêng.”

Tại Vô Ưu phủ, Thanh Liên đang ngồi trong phòng nghiên cứu trận pháp, bức tường cạnh giường đã chi chít các chú ngữ...

Lại có thêm hai con bồ câu trắng bay vào phòng, nhìn đến nội dung truyền tin phía trên, mắt Thanh Liên có phần nhíu lại.

“Nhiều bố trí thú triều như vậy sao... Xem ra phải đẩy nhanh tiến độ của Viện Chiến Tranh rồi, bên cạnh đó nên tìm thêm thuần thú sư.”

Thanh Liên gửi trả bồ câu.

Mái tóc trắng khẽ đưa trong gió, đôi tử nhãn sáng ngời nhìn về mớ chú ngữ viết hỗn loạn trên tường.

“Sư phụ không ghi chép rõ ràng về cấm trận này, tuy nhiên trong lịch sử, chỉ có một giai thoại ghi chép lại kết quả của việc phát động nó.”

Ngón tay Thanh Liên lướt trên những chú ngữ...

“Thời đại tiếp theo của Bạch Long Triệu Việt Vương...”

Thanh Liên rời khỏi phòng, một quyển sách bị gió khẽ đưa rơi xuống đất, từng trang giấy bị gió lật qua, dừng lại tại một trang chữ.

Vạn An Vương Mai Thúc Loan...


Trước Tiếp
Trước Tiếp

Domain.com đổi tên miền thành Domain.tv

Bình luận (0)

Truyện liên quan

box-chat